Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2822: Ngũ Hổ Ra Tay, Thiên Quân Vạn Mã 2

Chương 2822: Ngũ Hổ Ra Tay, Thiên Quân Vạn Mã 2Chương 2822: Ngũ Hổ Ra Tay, Thiên Quân Vạn Mã 2
Hắn ta nghĩ bên kia chỉ muốn thiêu chết thúc công mình.
Phản ứng đầu tiên của Hạ Hầu Tranh là một người quen đã gây án.
Bởi vì chỉ những người quen với viện tử của thúc công mới biết đâu là nơi thích hợp nhất để đốt.
Khi một người ghét ai nhất, người ta dễ nghi ngờ người đó và muốn đổ lỗi mọi điều xấu lên đầu người đó.
Về động cơ, ngược lại không nằm trong phạm vi xem xét của hắn ta.
Giá trị hận thù của lão nhị trong lòng Hạ Hầu Tranh dường như vượt xa cả Vân Lẫm.
Không vì lý do gì khác, Vân Lẫm là con ruột, Hạ Hầu Tranh ngay từ đầu đã không thắng nổi.
Lão nhị vốn luôn bị hắn ta giãm dưới chân, nay đột nhiên chuyển mình, khiến hắn ta càng khó tiếp nhận.
Nói cách khác, hắn ta có thể coi Vân Lẫm là đối thủ của mình, nhưng lão nhị chỉ xứng đáng làm chó cưng.
Hạ Hầu Tranh lạnh lùng nói: "Dẫn đường đi, ta muốn nhìn xem hắn có phải ở sau lưng giở trò hay không”
Trong một gian phòng trong một thanh lâu tâm thường, Tạ Cẩn Niên yêu cầu một sương phòng thượng đẳng nhất ở tầng hai.
Nhưng vẫn hết sức đơn sơ như cũ, tràn đầy phẩm vị rẻ mạt.
Tú bà đưa hoa khôi tới, nhưng Tạ Cẩn Niên không muốn, yêu cầu tú bà đưa nàng ta xuống để nàng ta thay quần áo rồi mới quay lại.
Y tiêu tiền rất hào phóng.
Bà chủ không ngừng bận rộn chuẩn bị.
Bộ trang phục kéo dài hơn một giờ.
Diệp Tuân mang theo nệm và khăn trải bàn của mình, trải sạch sẽ cho công tử nhà mình.
Tạ Cẩn Niên ngồi ở bên cửa sổ, nghe tiểu khúc ở trong đại sảnh, tựa hồ như thật thưởng thức nó.
Diệp Lang bĩu môi: "Khó coi hơn các cô nươn Túy Sinh Mộng Tử nhiều lắm, không đẹp, không đẹp!"
Diệp Tuân: “Đệ im miệng đi!"
Tạ Cẩn Niên cười: "Ngươi thích cô nương ở Túy Sinh Mộng Tử?"
Diệp Lang thành thật nói: "Lưu Huỳnh cô nương không, chỉ là giá của nàng quá cao."
Tạ Cẩn Niên cười nói: "Vậy thì kiếm thật nhiều tiền đi, chờ khi kiếm đủ thì đi tìm Lưu Huỳnh cô nương."
Diệp Lang gật đầu: 'Ừm!"
Diệp Huân huých khuỷu tay đệ đệ mình: "Còn không biết công tử ghét nhất là mấy nơi như thế sao? Đệ dám đi thì đừng có ở bên người công tử nữa!"
Diệp Lang cảm thấy tủi thân: "Công tử không phải... bảo ta đi sao?"
Tạ Cẩn Niên mỉm cười không nói gì.
Đột nhiên, một con vẹt nhỏ ngụy trang thành quạ đen cưỡi trên con xe đại bàng vàng của nó, oai phong đáp xuống bệ cửa sổ.
Con quạ đen nhỏ hùng dũng nhảy xuống, giơ đôi cánh nhỏ đầy kiêu hãnh.
Con đại bàng vàng đặt cuộn da dê trong miệng lên bàn.
Tạ Cẩn Niên nhặt lên xem xét: "Đây là bản đồ kho báu của thúc công sao? Thật sự thành công.'
Quạ nhỏ kiêu ngạo: "Chi chỉ!"
Ngũ Hổ có một số kỹ năng săn tìm kho báu, bao gồm vàng từ Bạch Liên Giáo, long tinh từ đỉnh núi Long Sơn và bản đồ kho báu từ lăng mộ của Vũ Đế.
Vẫn là câu nói cũ, không người nào sẽ phòng bị một con chim, nhất là con "quạ đen" hòa cùng bóng đêm làm một.
Tất nhiên, với thân hình nhỏ bé của Ngũ Hổ, việc nó ngậm dầu hỏa trong miệng rồi châm lửa là điều không thể.
Nhưng nó có một tiểu đệ nhai
Chính là tiểu đệ thiếu nợ đồ ăn rất lâu rồi ...
Ngũ Hổ xoa xoa đôi cánh nhỏ: Có thể đi chim mập đi được không? Nếu không đi luyện tập, sắp không nuôi nổi tiểu đệ đệ nữa rồi!
Tạ Cẩn Niên đưa cho Ngũ Hổ năm viên thức ăn cho chim.
Ngũ hổ kinh ngạc không thôi: A? Ngươi cũng khí phách phết?
Là Tô Tiểu Tiểu đặt chúng lại với nhau trong hộp long tinh, không nhiều, tổng cộng là mười viên. Y tương đối hào phóng, đưa một nửa luôn. "Hạt, hạt!" Ngũ Hổ bắt đầu ngồi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận