Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1151: Quan He Cha Con 2

Chuong 1151: Quan He Cha Con 2Chuong 1151: Quan He Cha Con 2
Công chúa Tĩnh Ninh nhíu mày: "Ý của ngươi là... có người trong hoàng tộc giúp Bạch Liên giáo?"
Tô Tiểu Tiểu ừ một tiếng: " Thân phận người này còn không thấp, sau này xin công chúa phải cẩn thận."
"Này, hai người đang làm gì vậy!"
Công chúa Huệ An hung hăng đi tới.
Mặc dù Tô Tiểu Tiểu cảm thấy dùng bộ ngực khí thế để hình dung càng chính xác hơn.
Rõ ràng sinh ra eo chỉ lớn bằng bàn tay, lại sinh ngực to mông vểnh, đúng là vưu vật nhân gian.
Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng ta, vì cái gì lại có dáng vẻ như tới bắt gian?
Công chúa Huệ An chống nạnh đứng trước mặt hai người: "Hai người các ngươi, nói cái gì sau lưng tal
Công chúa Tĩnh Ninh thản nhiên nói: "Chúng ta nói cái gì, cần phải nói cho ngươi biết sao?"
Công chúa Huệ An trợn tròn hai mắt nói: "Nàng, nàng, nàng ta là tiểu tuỳ tùng của ta, đương nhiên phải nói cho ta biết!"
Công chúa Tĩnh Ninh cười ha ha nói: "Tiểu tùy tùng của ngươi? Nàng đồng ý sao?"
Công chúa Huệ An cực kỳ hung dữ nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Công chúa Tĩnh Ninh cũng nhìn qua Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu bị kẹp ở giữa hai người, trừng mắt nhìn.
Trong lúc cấp bách, Trình công công cười ha hả đi tới: "Tô đại phu, ngài ở đây sao, thái hậu cho gọi ngài."
Chưa bao giờ cảm thấy Trình công công đáng yêu như thết
Tiểu Hổ ở Vĩnh Thọ cung đợi cả buổi chiêu, Cảnh Tuyên Đế cũng tới ngồi một lát, hắn ngược lại là muốn ở lâu một chút, thế nhưng tấu chương quá nhiều, chỉ có thể để ngày khác thân cận với tiểu gia hỏa này.
Trước khi đi, Tiểu Hổ đã ngủ thiếp đi.
Nhìn tiểu tử đáng yêu trắng trẻo như tuyết trong lòng, đáy mắt Thái hậu có hơi nước: "Ai gia cảm giác như đang nằm mơ."
Làm sáng tỏ với hoàng đế, quang minh chính đại vui mừng vì mối quan hệ này, trước đây dù nằm mơ bà ta cũng không dám nghĩ đến.
Trái tim của bà như muốn tan ra.
Cho dù để bà lấy mạng ra đổi, cũng rất đáng giá. "Tĩnh Ninh biết chưa?" ba đột nhiên hỏi.
"Biết rồi." Tô Tiểu Tiểu nói,'Nàng ta sẽ không nói ra."
Thái hậu thở dài: "Đứa bé kia... từ nhỏ đã là một người thông minh, đáng tiếc sinh ở Đại Chu, nếu ở Tây Tấn..."
Tây Tấn từng xuất hiện nữ đế, hoàng tử hoàng nữ đều có khả năng trở thành thái tử.
Thái hậu ôm chặt Tiểu Hổ, mãi cho đến khi sắc trời đã muộn, nếu không đi nữa sẽ bị nhốt ở trong cung.
Tô Tiểu Tiểu đưa Tiểu Hổ đi Khâm Thiên Giám trước.
Đại Hổ, Nhị Hổ nhìn thấy đệ đệ thúi trở về, cùng chạy tới dính lấy đệ đệ thúi một cái.
Biết được Tiểu Hổ bình yên vô sự, Tần Thương Lan cùng Vệ Lục Lang, Tô Thừa, Tô Mạch đều thở phào nhẹ nhõm.
Tô Mạch hỏi: "Nhưng mà, Tiểu Hổ làm thế nào mà đợi cả ngày cũng không bị phát hiện?"
Tô Tiểu Tiểu ô một tiếng: "Giám chính không nói với mọi ngươi sao?"
Tô Mạch lắc đầu: "Ông ta chỉ nói Tiểu Hổ không có việc gì rồi đi ngủ."
Giám chính mệt vậy sao? Dốc hết tâm huyết luyện đan cả đêm, buổi sáng lại vắt hết óc để biên soạn chuyện xưa, cả người ông ta đã bị đào rỗng, đã không muốn nói thêm một chữ với bất kỳ ai.
Tô Tiểu Tiểu hắng giọng một cái: "Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là Tiểu Hổ thằng bé... tự nhận một người cha hoang."
Tô Mạch: "....
Vệ Lục Lang: ”...'
Cảnh Tuyên Đế đắm chìm trong niềm vui sướng được gặp con trai, cũng không quên truy cứu chuyện cung nữ thả rắn độc.
Thời gian trước là độc dược, nay lại tới rắn độc, hoàng cung gần như sắp bị Bạch Liên giáo thâm nhập thành cái sàng rồi.
Cảnh Tuyên Đế quyết định kiểm tra triệt để toàn bộ hoàng cung, nhất định phải quét sạch toàn bộ gốc rễ của Bạch Liên Giáo.
Chỉ dựa vào phủ Nội Vụ là không đủ, lần trước chính là phủ Nội Vụ chủ quản, kết quả là không thanh lý sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận