Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 927: Tan Diet! 2

Chuong 927: Tan Diet! 2Chuong 927: Tan Diet! 2
Như vậy, Vệ Đình núp trong bóng tối có thể một đường bám theo đến nơi này.
Đại điện hạ bị gài bẩy!
Đáng tiếc, có giải thích cũng không kịp nữal
"Phản đồ!" Hắc y nhân chém một kiếm về phía ky binh.
Vệ Đình túm lấy hắn ta, thi triển khinh công lui về sau một bước, sau đó cười ôn hòa với hắn ta: “Đi đi, nơi này giao cho chúng ta.'
Ky binh hoàn toàn hóa đá: ”...'
Hắc y nhân cầm đầu cắn răng nói: "Các huynh đệ, lên cho tai"
Vệ Đình thở dài: "Chac, ta người này không thích huyết quang, vậy thì, lấy gậy ông đập lưng ông đi."
Dứt lời, hắn vung tay lên, ném một bọc y phục vào giữa không trung.
Sau đó, hắn ngắt một chiếc lá, lấy lá làm đao, bắn về phía bọc y phục.
Bọc y phục bị bắn thủng, bột màu trắng lập tức nổ tung trong không khí.
Hắc y nhân cầm đầu hít vào một cái, rồi vội vàng dùng tay che miệng mũi: "Là thuốc mê! Bế khít”
"Bế đại gia ngươi!" Úy Trì Tu một quyền đánh qual
Hắc y nhân cầm đầu bị đánh bay tại chỗI
Hắn ta là ảnh vệ của Bạch Liên Giáo, thân thủ khẳng định lợi hại, đáng tiếc hắn ta đối mặt là Úy Trì Tu - sát thủ lợi hại thứ hai lục quốc.
Phù Tô cũng chuẩn bị xuất thủ.
Úy Trì Tu cười tà mị: "Tiểu cá tử ngươi đừng nhúng tay, tất cả bọn chúng đều là của taI"
Ngày thường này không cho giết, kia cũng không cho giết, hắn ta sắp ngạt chết rồi!
Hắn ta là sát thủ đấy, không giết người còn gọi sát thủ cái lông!
Đêm nay, rốt cuộc hắn ta có thể giết thống khoái rồi!
Phù Tô rút trường kiếm ra, hung thần ác sát nói: "Keu một câu tiểu cá tử nữa, có tin ta chém ngươi hay không!"
Úy Trì Tu vô tội nói: "Vậy ta kêu ngươi đại cá tử cũng như nhau."
Phù Tô: "...
Ba người Vệ Đình đều đã dùng giải dược trước, thuốc mê vô tác dụng với ba bọn họ, đối với người Bạch Liên Giáo thì lại là đòn đánh hủy diệt.
Vì vậy dù bọn chúng nhân số đông đảo, cũng nhanh chóng ngã xuống dưới kiếm của Úy Trì Tu và Phù Tô.
Đương nhiên, không giết được.
Vệ Đình cần người sống.
Sống toàn bộ.
Hắn muốn nghiêm hình ép cung.
Úy Trì Tu tức chết rồi, làm nửa ngày vẫn không thể giết!
"Đại — gia — ngươi —"
Hắn ta một quyền đập ngất ba loạn đảng Bạch Liên Giáo.
Bên kia, hắc y nhân cầm đầu bị Phù Tô một cước đạp bay, ngã xuống bên chân Vệ Đình.
Có Phù Tô và Úy Trì Tu anh dũng giết địch, Vệ Đình vui vẻ làm chưởng quỹ vung tay mặc kệ, không biết hắn lấy một bầu rượu và hai ly rượu nhỏ từ đâu ra.
Hắn thong dong ngôi trên băng đá, nhàn nhã nhìn hắc y nhân nào đó một cái, đưa một ly rượu trong tay đến trước mặt hắn ta.
"Muốn một ly không?"
Hắc y nhân cầm đầu ôm ngực đau đớn, hung tợn trừng Vệ Đình: "Ngươi cho là các ngươi thật sự có thể như ý sao? Hộ pháp của chúng ta đã sớm chạy trốn rồi!"
Ngay khi bắt đầu hắn ta đã ra hiệu cho người trong phòng, bọn họ kéo chân ba người Vệ Đình, để hai ảnh vệ hộ tống Hà hộ pháp rời đi.
Đánh lâu như vậy, Hà hộ pháp đã sớm di xal
Vệ Đình nhàn nhã uống một hớp rượu, đầu ngón tay chỉ: "Ngươi nói hắn?"
Hắc y nhân cầm đầu ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn về hướng Vệ Đình chỉ.
Liên thấy dưới ánh trăng bán nguyệt, nam tử bạch y mang nón tóm một nam tử trung niên từ trên trời đáp xuống.
Ngay lúc tiếp đất, một gối của hắn ta đập xuống đất, tàn nhẫn đập đối phương xuống đất.
Nam tử trung niên lập tức phun ra một ngụm máu!
Hắc y nhân cầm đầu kinh hãi: "Ha hộ pháp!"
Nam tử bạch y mang nón buông lỏng tay, lạnh lùng đứng lên, không cảm xúc đạp ngất hắc y nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận