Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2219: Thuốc Giải, Tuyệt Thế Đại Lão. 2

Chương 2219: Thuốc Giải, Tuyệt Thế Đại Lão. 2Chương 2219: Thuốc Giải, Tuyệt Thế Đại Lão. 2
Chỉ có một thiếu niên lặng lẽ mở hé cửa, nhưng nương của hắn ta đã nhanh chóng kéo tóc hắn ta mà lôi vào trong.
“Nương ơi, ông ta không ăn thịt người.”
"Con câm miệng lại!
Tô Tiểu Tiểu nhìn vẻ mặt của ông lão, nhưng ông ta một chút cũng không hề để tâm.
Được rồi.
Ba người vào núi.
Tô Tiểu Tiểu đang tìm kiếm hai loại dược liệu đặc hữu của Nam Cương, một loại tên là Độc Long Thảo, một loại tên là Bạch Tu Đằng.
Hai dược liệu này có tác dụng chữa lành gân, tĩnh mạch bị tổn thương, đồng thời cũng có tác dụng nhất định đối với việc đốt khí.
Độc Long Thảo rất dễ kiếm, cho nên bọn họ đã hái được nửa thúng sau khi vào núi chưa đầy nửa giờ.
Còn Bạch Tu Đằng thì mọc trên vách núi, và mùa cây xum xuê nhất là vào tháng năm, cho nên hiện tại còn rất ít Bạch Tu Đằng.
Họ đã tìm kiếm trên nhiều vách đá, thì cuối cùng mới phát hiện ra được dấu vết của Bạch Tu Đằng.
Tô Tiểu Tiểu nhìn vực thẳm dưới chân mình: "Vách đá dựng đứng như vậy, nếu rơi xuống thì nguy quá.
Tô Tiểu Tiểu gật đầu với Thánh Nữ.
Thánh Nữ liền lấy ra một dãi lĩnh trắng, mà quấn nó quanh một cái cây lớn trên vách đá, và bay xuống cùng dãi lĩnh trắng. (Vải lĩnh được dệt từ những sợi tơ tằm tốt nhất, được chọn lọc kỹ càng, năm sợi tơ tằm mới chọn được một sợi dệt lĩnh. Những thứ tơ được loại ra sau sau đó mới dùng để dệt lụa. Vì thế, lĩnh quý và hiếm hơn lụa. Lĩnh Bưởi óng và nhẹ như vờn bay trong gió. Khi được cắt may thành trang phục, vải lĩnh tạo cho người mặc một cảm giác nhẹ bãng, không dính. Vì thế, quần lĩnh là thứ trang phục tôn lên vẻ đẹp "thắt đáy lưng ong" của thiếu nữ Hà thành xưa )
Nhưng khi dãi lĩnh trắng kéo đến cuối cùng, thì vẫn còn cách Bạch Tu Đằng khoảng vài tất.
Thánh Nữ rút chiếc roi trên thắt lưng của ra, mà đánh qua chỗ đó, nhưng vẫn không đủ để chạm tới.
Thánh Nữ bắt đầu lắc lu cơ thể, mà cố gắng ném mình qua.
Ở lần lắc thứ ba, thì cuối cùng cô bé cũng chạm được nó.
Tuy nhiên lúc này dãi lĩnh trắng cũng đột nhiên bị rách do ma sát quá mức với tảng đá. Thánh Nữ ngã xuống.
"Thánh Nữ!"
Tô Tiểu Tiểu đưa tay tóm lấy lĩnh trắng.
Ông lão cũng liền tóm lấy nàng, mà ném nàng ra phía sau.
Sau đó ông ta nhảy ra khỏi vách đá, mà tóm lấy Thánh Nữ giữa không trung, kế tiếp thì dùng một chân giam lên thân cây, mà dùng sức nhảy lên và vững vàng đáp xuống vách đái
Thân thủ như vậy, đã khiến cho Tô Tiểu Tiểu xem thế là đủ rồi.
Thời tiết trên núi thay đổi thất thường, sau khi lấy được Bạch Tu Đẳng thì trời đột nhiên đổ mưa to.
Ba người họ đến một sơn động để trú mưa.
Đây là sơn động ông lão thường lui tới, trong đây có chứa củi khô và lá khô.
Y phục của ba người đều ướt đẫm, thế là ông lão định đốt lửa.
Tuy nhiên gió quá mạnh, đã khiến ngọn lửa của ông ta vừa bùng cháy, thì đã bị dập tắt rồi.
Sau một thời gian dài cố gắng, thì một chiếc lá cũng không cháy được.
Ông ta có chút cau mày có chút cáu kỉnh.
Lúc này Tô Tiểu Tiểu cũng lấy ra một cây đánh lửa, thế là nàng nhẹ nhàng thổi một cái, thì que lửa đã sáng lên.
Gió thổi mạnh vẫn thổi vào bên trong, nhưng lửa thì vẫn cháy sáng.
Tô Tiểu Tiểu nhặt những chiếc lá khô, và phủ chúng bằng một mảnh giấy dầu bọc trong bánh gạo, để chúng không bị gió thổi bay.
Ông lão nhìn nó một lúc lâu, và để chắc chắn rằng ngọn lửa thực sự sáng.
Ông ta do dự một lát, thì liền đi tới mà ngồi xổm, sau đó chỉ vào cây đánh lửa trong tay Tô Tiểu Tiểu mà hỏi hỏi: "Đây là cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận