Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2251: Vệ Tu Kieu Ngạo! 3

Chương 2251: Vệ Tu Kieu Ngạo! 3Chương 2251: Vệ Tu Kieu Ngạo! 3
Hoàng cung.
Cảnh Tuyên Đế mới vừa thương nghị chuyện quan trọng cùng các đại thần xong.
Buổi lâm triều hôm nay có rất nhiều sổ con buộc tội Tân Thương Lan, nói Tân Thương Lan hiếu chiến, ham lập công, hưng binh lầm quốc, phải phế truất chức Đại nguyên soái thống lĩnh binh mã thiên hạ, lập tức triệu hồi về triêu đình.
Đương nhiên, cũng có người giải vây cho Tân Thương Lan, nói Tân Thương Lan làm như vậy là vì Đại Chu có thể trăm năm hưng thịnh, Bắc Yến lòng muông dạ thú, nếu như không đánh cho bọn họ kêu cha gọi mẹ, thì bọn họ còn sẽ ngóc đầu trở lại.
Cảnh Tuyên Đế cũng không vội vàng giải quyết Tần Thương Lan cho lắm, dù sao hắn ta có thể chặt đứt con đường lương thảo của Tần Thương Lan, chắc chắn sẽ có ngày Tần Thương Lan cúi đầu với hắn ta khẩn cầu lương thảo.
Chuyện mà bây giờ hắn ta để ý nhất là chuyện của Vệ Tư.
Sứ thần đi sứ Nam Cương đã trở lại, con thứ hai của hắn ta cũng đã hồi kinh.
Con thứ hai chịu không ít đau khổ, đến nay vẫn còn đang tĩnh dưỡng ở trong phủ.
Nhưng mà theo lời bẩm báo của con thứ hai và các sứ thần, bọn họ vẫn chưa nhìn thấy Vệ Tư ở Nam Cương, cũng không nghe thấy bất kỳ tin tức gì liên quan đến Vệ Tư.
Cho nên cuối cùng thì Vệ Tư còn sống hay đã chết?
Nếu Đại Chu hai mặt giáp địch, đương nhiên hắn ta hy vọng Vệ Tư có thể còn sống.
Nhưng bây giờ, Vệ Tư đã không còn bất kỳ giá trị tồn tại nào, ngược lại Vệ Tư lại trở thành uy hiếp của hắn ta.
Hắn ta sẽ không giết Vệ Tư, rốt cuộc việc sát công thần sẽ khiến hắn ta để lại tiếng xấu muôn đời.
Cho nên hắn ta chỉ có thể gửi gắm hy vọng, hy vọng Vệ Tư đã chết trong tay người Nam Cương.
"Be hạt"
Một tiểu thái giám đi đến của ngoài của ngự thư phòng với vẻ mặt vội vàng: "Hộ vệ cổng thành truyền tin, người của Vệ gia đã trở về!"
Cảnh Tuyên Đế hỏi: "Vệ Đình?"
Tiểu thái giám nói: "Còn, còn có Vệ Tưt"
Vẻ mặt của Cảnh Tuyên Đế hơi tối xuống: "Còn sống trở về... hay là di thể?"
Tiểu thái giám nơm nop lo sợ trả lời: Sống! Còn sống sờ sời Không chỉ có đại tướng quân Vệ Tư trở về, mà ngay cả Vệ đại công tử, Vệ nhị công tử... và Vệ lục công tử vốn đã chết trận sa trường... Tất cả đều sống sót trở về!!!"
Lạch cạch.
Bút lông trong tay Cảnh Tuyên Đế rơi xuống.
“Phụ hoàng! Phụ hoàng!"
Tiêu Độc Nghiệp nổi giận đùng đùng đi tới ngự thư phòng.
Đầu tiên là hắn ta hành lễ với Cảnh Tuyên Đế, sau đó lập tức mách tội người Vệ gia:
"Phụ hoàng, người nhất định không ngờ được vừa nãy nhi thân mới đụng gặp ai ở trên đường đâu! Là Vệ Tư! Vệ Tư đã trở về từ Nam Cương rồi! Còn có Vệ Sâm! Vệ Thanh! Vệ Yến! Mấy người bọn họ vẫn chưa chết!
"Toàn thành bá tánh đều đang nghênh đón bọn họ! Bọn họ nhìn thấy nhi thần, mà dám không xuống ngựa hành lễt"
Tiểu thái giám đã bẩm báo cho hắn ta biết tin tức người của Vệ gia còn sống trở về, thậm chí cũng tố cáo việc bọn họ hiếp bức thủ vệ thành lâu mở cửa thành cho bọn họ.
Có thể nói, thái độ của người của Vệ gia vô cùng kiêu ngạo.
Chỉ là Cảnh Tuyên Đế cũng không ngờ được người của Vệ gia lại kiêu ngạo đến vậy, không coi hoàng thất ra gì.
"Phụ hoàng?”
Thấy Cảnh Tuyên Đế không nói lời nào, Tiêu Độc Nghiệp cảm thấy hơi buồn bực.
Cảnh Tuyên Đế cầm lấy một quyển tấu chương: "Trãm đã biết rồi, ngươi lui ra trước đi. Trong chiến dịch Toái Bắc Quan năm đó, có thể nói phụ tử Vệ Tư là đại công thần, có công từ đầu tới cuối, không hành lễ với ngươi cũng không coi là sai lầm to tát gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận