Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 301: Trở Mặt 2

Chương 301: Trở Mặt 2Chương 301: Trở Mặt 2
Mà Tiểu Tô gia danh tiếng quá kém, không cần biết ba bảy hai mươi mốt, lừa gạt ngươi, đánh lừa ngươi, đánh chết ngươi! Nói chung rất vô lý!
Trên đường về hai cha con bàn bạc, ngàn vạn lân chớ để cho Tô Béo Nha biết được chân tướng, nếu không ầm ï lên rất khó thu dọn.
Tô Đại Lang nghiến răng nói: 'Muội muội ta không phải cố ý! Muội ấy chỉ nói ngươi đã lên núi, lại không bảo Phùng Quải Tử đi tìm ngươi! Là Phùng Quải Tử tự mình đi! Huống hồ chẳng phải ngươi cũng không có chuyện gì sao-"
Chát!
Tô Tiểu Tiểu trở tay tát Tô Cẩm Nương thật khó khăn mới đỡ chậu nước đứng dậy, lại ngã xuống đất.
Tô Tiểu Tiểu xoa cổ tay một cái, lạnh nhạt nói: "Ô, tay của ta cũng không phải cố ý, là nó tự mình đánh. Huống hồ, chẳng phải Tô Cẩm Nương cũng không chết sao?"
Tất cả mọi người: "!II"
Trước kia Tô gia tam bá là người đụng chạm tới lão Tô gia không lớn, lừa gạt tiền cũng hiếm khi lừa tới bọn họ, trừ khi bọn họ chủ động đụng chạm tới, nhưng lão Tô gia ngoại trừ Tô Ngọc Nương từng tìm Tô Béo Nha cãi nhau ra, những người khác vẫn luôn lựa chọn không để ý tới Tô gia tam bá, thái độ coi người Tiểu Tô gia là ôn thần.
Sắc mặt mọi người tái mét nhìn tiểu ôn thân này.
Tô Nhị Lang không kiêm được tức giận nói: "Tô Béo Nha! Ngươi đừng có mà quá đáng! Ngươi vào thôn hỏi thăm thử, lão Tô gia nhà bọn ta là người như thế nào! Ngươi gây chuyện ở nhà bọn ta, không sợ không được ở lại thôn ưi”
Cả thôn thiếu nợ ân huệ của lão Tô gia, ai là địch với lão Tô gia, đó chính là làm khó dễ thôn Hạnh Hoal
Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng nói: "Bớt lấy người trong thôn áo chế tal Người trong thôn nuông chiều lão Tô gia các người, nhưng ta thì không!"
"Ngươi-" Tô Nhị Lang tức giận ngã ngửal
Tô Tiểu Tiểu không cho hắn ta cơ hội chèn ép dựa dẫm: "Ta cái gì mà ta? Lão Tô gia các người bán ngọc bội cứu tế thôn dân lúc đó, Tiểu Tô gia bọn ta còn chưa dọn tới! Ai thiếu nhân tình của các ngươi, chứ nhà bọn ta không thiếu! Nước sông không phạm nước giếng, ta cũng không tìm cái ngươi! Nhưng nếu Tô Cẩm Nương đã ngáng chân ta, đừng trách ta dạy nàng ta làm người!"
Tô Đại Lang nghiến răng nói: "Đã nói muội muội ta không phải cố ý rồi!"
Tô Tiểu Tiểu vô cùng tức giận nói: "Có phải cố ý không, trong lòng nàng ta biết rõ!" "Đủ rồi! Im miệng cả đi!" Tô lão gia tử nghiêm nghị lên tiếng.
Ánh mắt ông ta nặng nề quét qua Tô Cẩm Nương cực kỳ thảm hại, nhìn vể phía Tô Béo Nha lại dám lấy sức một mình chống lại toàn bộ lão Tô gia.
Vừa bất ngờ vừa không bất ngờ.
Việc không bất ngờ là, Tô Béo Y cường hào ác bá không nói lý, bất ngờ là, Tô Béo Nha cho ông ta cảm giác không giống với trước đây.
Ông ta hỏi: "Tô Đại Nha, bất kể Cẩm Nương có cố ý không, ngươi cũng đã dạy dỗ rồi, ngươi còn muốn thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu cười giễu cot một tiếng: "Ha, lão gia từ lời này nói rất đúng lúc, bất kể có phải cố ý không là cái gì? Cũng phải, tôn nữ ruột của mình, dù sao cũng phải bao che, bằng không một khi đã thừa nhận rồi, há chẳng phải lộ ra lão gia tử ngươi không biết dạy cháu?"
Nghe thử một chút, mấy câu nhẹ nhàng, đã mắng luôn Tô lão gia tử rồi.
Ánh mắt Tô lão gia vô cùng lạnh nhạt.
Người nhà lão Tô gia đã tức chết rồi, lão gia tử nhà bọn họ đức cao vọng trọng, có khi nào chịu sự chế giễu kiểu này đâu?
Tô Béo Nha thật là quá đáng!
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Chuyện hôm nay, ta sẽ dừng tại đây, dẫu sao quả thực ta không bị tổn hại gì, cho nên chỉ cho nàng ta một bài học nhỏ thôi."
Người nhà Tô lão gia đã tức điên rồi, giày vò người thành như vậy, còn bảo là bài học nhỏ ư?
"Nhưng mà.' Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng nhìn về phía Tô Cẩm Nương không ngừng co rúm lại: "Sau này tốt nhất nàng ta đừng xuất hiện ở trước mặt ta, bằng không ta gặp một lần, đánh một lân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận