Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1892: La Sat Nga Ngua. 1

Chuong 1892: La Sat Nga Ngua. 1Chuong 1892: La Sat Nga Ngua. 1
Còn nữa, nếu đã đặt kiếm lên cổ phụ thân tại sao lại không một kiếm giết người?
Giống như hắn ta muốn giết nhưng lại bị chuyện gì đó làm gián đoạn vậy.
Vệ Lục Lang nói: "Tiểu Thất, ta đi xem thử, hai người các ngươi ở lại."
Trong một con hẻm vắng, Quy Phố và nam nhân mặc đồ trắng đã giao thủ.
Nam nhân mặc áo trắng còn đeo mặt nạ bằng ngọc, nhưng ánh mắt, dáng người và làn da thì có thể nhìn ra hắn ta còn rất trẻ tuổi.
Trong thế hệ trẻ này, Qủy Phố chưa từng gặp phải đối thủ nào.
Mà hôm nay hắn ta lại cảm thấy khó giải quyết.
Thân thủ và chiêu thức của đối phương nhanh đến mức không tưởng tượng nổi, nội lực cũng rất khó thăm dò.
Vệ Lục Lang đuổi đến: "Đại ca! Ta đến giúp huynh!"
Có hắn ta tham gia chiến đấu.
Một kiếm của nam nhân mặc đồ trắng chém tới.
Vệ Lục Lang giơ cánh tay vàng lên đỡ.
Kengl
Kiếm bị chặn lại.
Trả giá là nửa người của Vệ Lục Lang cũng tê rần.
Vệ Lục Lang từng là tử sĩ Tây Tấn, từng đánh nhau với Hách Liên Nghiệp nhưng những người đó cũng không khiến hắn ta dùng cánh tay vàng đến mức làm cả nửa người tê rần .
Sau khi giao thủ, hai huynh đệ đã đứng cạnh nhau.
"Đệ thế nào rồi?" Qủy Phố hỏi.
Vệ Lục Lang cử động cánh tay: "Vừa rồi chỉ tê một chút, đỡ hơn nhiều rồi."
Cũng may là hắn ta có cánh tay này, nếu không chỉ dựa vào kiếm trong tay thì không thể đỡ được một đòn đó.
"Đại ca, rốt cuộc hắn ta là người thế nào?"
Quỷ Phố cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương: "Ta cũng không rõ, chiêu thức võ công của hắn ta cũng rất kỳ lạ."
Vệ Lục Lang nói: "Hắn ta cũng là tử sĩ sao? Là tử sĩ được che giấu rất kỹ?"
Quỷ Phố nói: "Không phải."
Có những tử sĩ có thể che giấu võ công của mình, khiến bản thân giấu như người bình thường nhưng loại thủ thuật nhỏ này thì lại vô dụng trước mặt vua của tử sĩ. Nhưng tất cả sự ngụy trang này đều vô dụng trước mặt Quy Phố.
Người này tuy phải tử sĩ, nhưng trên người lại có một loại sát khí càng đáng sợ hơn tử sĩ, giống như trong luyện ngục từ cõi chết mà sống lại.
Dường như nam nhân mặc đồ trắng không muốn dây dưa với huynh đệ hai người.
Quỷ Phố đuổi theo hắn ta, cùng hắn ta đỡ một chưởng.
Mọt chưởng tuy Qủy Phố không dùng toàn lực, nhưng cũng có bảy tám phần nội lực.
Nhưng đối phương chưa từng bị thương.
Không chỉ như vậy, hắn ta còn chạy nhanh hơn tấn công về phía Vệ Lục Lang.
Quỷ Phố nhíu mày: "Cẩn thận!"
Một kiếm này quá nhanh, Vệ Lục Lang còn chưa kịp khôi phục tri giác nên cơ thể không kịp tránh.
Mà Qủy Phố lại bị nam nhân áo trắng giữ chân ở một bên, roi cũng ngoài tâm với.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc có một bóng lưng mạnh mẽ như đạp trăng mà đến, một kiếm của nam nhân mặc đồ trắng bị cản lại.
Vệ Lục Lang bình tĩnh nhìn kỹ lại, kinh ngạc nói: "Tô Ly?”
Ngũ thiếu gia của Tô gia, là biểu ca chỉ lớn hơn Tô Tiểu Tiểu ba tháng.
Nam nhân mặc đồ trắng thăm dò nhìn Tô Ly, thu kiếm lại nhón chân lên, lùi vê sau đạp lên mái nhà, sau đó xoay người rời đi biến mất trong màn đêm.
Tô Ly tức giận nói: "Này... Ngươi đừng chạy! Tiểu gia còn chưa xuất chiêu đâu! Có bản lĩnh thì ở lại đánh với tiểu gia một trận!"
Tô Ly muốn đuổi theo nhưng lại bị Qủy Phố ngăn cản lại.
Tô Ly không phải là đối thủ của hắn ta.
"Này, hai người không sau chứ?" Tô Ly nhìn Qủy Phố và Vệ Lục Lang hỏi.
Tin mấy ca ca của Vệ Đình còn sống thì huynh đệ Tô gia đều biết, cũng đã gặp qua.
Vệ Lục Lang nói: “Ta không sao, còn đại ca?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận