Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2854: Thủ Đoạn Lôi Đình 2

Chương 2854: Thủ Đoạn Lôi Đình 2Chương 2854: Thủ Đoạn Lôi Đình 2
Vệ Thanh: "Hiện giờ toàn bộ người trên đảo đều là quân cờ của ông ta, nếu như gọi là điệu hổ ly sơn thì Bách Hoa Cung cũng chỉ có âm mưu này có thể sử dụng thôi."
Lăng Vân vẫn luôn trâm mặc bây giờ mới mở miệng nói chuyện: "Không cần."
Mọi người ngẩn ra.
Ngoài cửa lớn Tiêu Dao Tông, Quỷ Cơ bị giáo chủ Ngũ Độc Giáo đánh bại.
Nàng ta ngã mạnh vào con sư tử đá ở cửa, sau đó hoảng sợ ngã xuống đất, phun ra một vũng máu đỏ tươi.
"Tông chủ!"
Các đệ tử thất thanh kêu to.
Quỷ Cơ cắn răng: "Không được lại đây!"
Bước chân của các đệ tử dừng lại, người nào người nấy cũng nắm chặt nắm đấm, hốc mắt ửng đỏ nhìn nàng ta.
Một người thiếu niên anh tuấn tức giận không kiềm được mà nói: "Các ngươi tự xưng là danh môn chánh phái, vậy mà hơn chục người chưởng môn hợp lại bao vây một mình sư phụ của ta! Các ngươi thì gọi gì là anh hùng hảo hán!"
Phanh!
Hắn ta đã bị giáo chủ Ngũ Độc Giáo một chưởng đánh bay.
"Minh sư đệ!"
Mấy người đệ tử Tiêu Dao Tông lập tức xông tới.
Thiếu niên phun ra máu, thân thể cứng đờ, tay chân run rẩy, không cả nói được nổi một chữ.
Một người sư tỷ ôm hắn, khóc đến đau lòng: "Minh sư đệ! Minh sư đệ."
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo đắc ý mà nói: "Tiêu Dao Tông của các ngươi cấu kết với thích khách, đây chính là kết cục của các ngươi."
Cái lời nói rằng cấu kết với thích khách, đã từng nói rồi nhưng tân Thành chủ không phải là Hạ Hầu Khanh, không cho Tiêu dao Tông có bất kì cơ hội nào để chứng thực sự trong sạch của mình.
Quỷ Cơ quỳ rạp trên mặt đất, lạnh lùng nhìn về phía tên nam nhân âm hiểm độc ác kia: "Giáo chủ Đa La, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?"
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo không chút để ý mà đi đến trước mặt nàng ta, từ trên cao nhìn xuống mà nhìn nàng ta: "Ngươi quỳ xuống cầu xin ta, cầu xin ta đến lúc mà ta cảm thấy vui vẻ, có lẽ ta có thể cân nhắc bỏ qua cho một hai đệ tử của Tiêu Dao Tông. Hay hoặc là, ngươi dập đầu với ta, dập đầu một cái, ta tha cho một người, như vậy quá là rộng lượng rồi còn gì?"
"Tông chủ! Không cần!"
"Không cần đâu tông chủi"
"Muốn chết thì cùng chết! Bọn ta liều mạng với bọn họ!”
Quỷ Cơ nổi giận nói: "Ta nói rồi... Các ngươi lui hết ra cho ta! Ta còn chưa có chết, lời ta nói các ngươi không coi ra gì sao?”
Các đệ tử lau nước mắt, cắn chặt răng dừng chân.
Quỷ Cơ quét mắt nhìn mọi người một lượt, nhịn xuống sự đau đớn và cơ thể đang dần suy yếu đứng dậy.
Vết thương của nàng ta chồng chất, sớm đã không còn hướng về những ngày tháng rực rỡ nữa rồi, nhưng cơ thể chằng chịt những vết thương đó lại chứa đựng một niềm kiêu hãnh hiếm có.
Nàng ta nghiêm mặt nói: "Một người làm một người chịu, bắt đầu từ ngày hôm nay, ta không còn là chưởng môn của Tiêu Dao Tông nữa."
"Tông chủ!"
Các đệ tử đột nhiên biến sắc.
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo cũng nhăn mày lại.
Quỷ Cơ nói: "Ta không làm chưởng môn nữa rồi, tội của ta cũng sẽ không liên lụy đến Tiêu Dao Tông nữa chứ?”
Mọi người đều dùng ánh mắt trao đổi cho nhau.
Quỷ Cơ tiếp tục nói: 'Mấy trăm đệ tử của Tiêu Dao Tông, giết sạch hay là giữ lại để phục tùng cho Thành chủ mới, chư vị nên đưa ra một sự lựa chọn phải không? Giết thì cũng không sao, nhưng chọc giận Thành chủ thì không biết chư vị đây làm cách nào có thể xin được thoát tội."
Mọi người cúi đầu xuống rồi bàn tán.
Hiển nhiên là những lời mà Quỷ Cơ vừa nói đã làm kinh sợ tới bọn họ rồi.
Thất Thanh Môn chưởng môn dùng giọng điệu cao ngạo hỏi: "Ngươi thật sự tình nguyện mất đi chức vị chưởng môn?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận