Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2335: Ha Giận, Uy Nghiêm Của Cha Tô 2

Chương 2335: Ha Giận, Uy Nghiêm Của Cha Tô 2Chương 2335: Ha Giận, Uy Nghiêm Của Cha Tô 2
Một khắc sau.
Tiêu Thuấn Dương quỳ gối trên sàn nhà lạnh như băng.
Hai tên cao thủ đại nội giữ lấy hắn ta, Trình công công bưng một chậu nước đá tới, không chút lưu tình giội lên mặt hắn ta.
Lạnh lẽo thấu xương nhập thể, cuối cùng Tiêu Thuấn Dương cũng tỉnh rượu.
"Các ngươi trông chừng bên ngoài." Thái hậu nói với hai tên cao thủ đại nội.
Bọn họ lui ra.
Trong tẩm điện chỉ còn thái hậu và Trình công công.
Thái hậu tức giận nhìn đứa tôn nhi thương yêu nhất ngày trước: "Tỉnh rượu rồi chứ? Có cần ai gia nói cho con biết, đêm nay con đã làm những gì hay không!"
Tiêu Thuấn Dương chán nản nói: "Không cần, tôn nhi nhớ rõ."
Thái hậu lạnh lùng hỏi: "Con có biết tội của con không?"
Tiêu Thuấn Dương đắng chát cười một tiếng: "Tôn nhi thích nàng ấy, từ rất lâu rất lâu đã không buông được rồi, tôn nhi biết, phần tình cảm này không được phép tồn tại trên đời, nhưng tôn nhi không thể nào khống chế được lòng mình."
Thái hậu cả giận nói: "Con không khống chế được lòng mình, cũng không khống chế được chân mình hay sao? Luôn mồm nói thích nàng ấy, nhưng nhìn xem con đã làm những gì đi! Nếu không phải... Nếu không phải có người ngăn cản con, con có bị thiên lôi đánh cũng không đủ!
"Cũng đừng nói là con uống nhiều! Đừng lấy việc sau rượu làm cái cớ! Lòng có bất thiện, phương liệt tửu thúc chi! Tiêu Thuấn Dương, con làm ai gia thất vọng quái"
Tiêu Thuấn Dương đỏ cả vành mắt, siết chặt nắm đấm chất vấn: "Tại sao Tần triệt thì có thể?"
Thái hậu lạnh lùng nói: "Ông ta có thể cái gì? Có thể cứu giá ngăn cản tội nghiệt của con sao?"
Tiêu Thuấn Dương cắn răng: "Hoàng tổ mẫu hiểu rõ ý của tôn nhi!"
Thái hậu trào phúng hừ một tiếng: "Vậy được, ai gia hỏi con một câu, con bằng lòng bất chấp lẽ phải trên đời cưới nàng ấy?"
Tiêu Thuấn Dương nghiêm mặt nói: "Tôn nhi bằng lòng."
Thái hậu cười lạnh: "Ồ? Cưới thế nào? Ngươi có chính thê, chẳng lẽ lại để nàng ấy làm thiếp? Hay là con muốn bỏ thê tử hiện tại để cưới người khác, người con muốn cưới còn là đường thẩm thẩm của mình, thái hoàng thái hậu đương triều?"
Tiêu Thuấn Dương muốn nói lại thôi. Thái hậu đi thong thả mấy bước trong phòng, hững hờ nói: "Để ai gia đoán xem, con nghĩ đến một ngày nào đó mình làm hoàng de rồi, chỉ cho thê tử của mình một cái phi vị, lại ban cho nàng ấy một thân phận hoàn toàn mới, nâng nàng ấy lên hậu vị."
Tiêu Thuấn Dương siết chặt ngón tay.
"Bị ai gia đoán trúng rồi đúng không?”
Thái hậu trợn mắt nhìn hắn ta: "Lao tam là thái tử, nếu phụ hoàng con đi thì cũng là nó lên làm hoàng đế, còn chưa tới lượt conl"
Tiêu Thuấn Dương cuối cùng cũng bị chọc giận, ngước mắt nhìn về phía thái hậu, cắn răng nói: "Vị trí thái tử là của tôn nhi! Có lẽ hoàng tổ mẫu hiểu rõ, phụ hoàng muốn lập con làm thái tử!"
Thái hậu hừ lạnh nói: "Ý của con là ai gia thay đổi thánh chỉ?"
Tiêu Thuấn Dương không nói gì.
Thái hậu nổi giận nói: "Cut vê phủ hoàng tử của con cho ai gia! Không có ý chỉ của ai gia, không được phép bước ra khỏi phủ hoàng tử nửa bước!"
Tiêu Thuấn Dương hờn dỗi đứng dậy, đi ra ngoài mà đầu cũng không ngoảnh lại.
Thái hậu nhìn hắn ta rồi lạnh lùng nói: "Đêm nay ai gia không trị tội của con, không phải ai gia không nỡ xuống tay với con, là ai gia không muốn thanh danh của thái hoàng thái hậu bị con liên lụy, con tự giải quyết cho ổn thỏa!"
Tiêu Thuấn Dương bị cao thủ đại nội áp giải xuống.
Thống lĩnh của cao thủ đại nội tiến lên phía trước nói: "Thái hậu..."
Thái hậu xót xa nhắm mắt lại, đau lòng nói: "Như nếu có lần sau nữa... Không cần thông báo với ai gia, xử tội như thích khách!"
Thống lĩnh khẽ giật mình, hai tay ôm quyền: "Là!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận