Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1849: Ngũ Hổ Ra Tay 1

Chương 1849: Ngũ Hổ Ra Tay 1Chương 1849: Ngũ Hổ Ra Tay 1
Nàng cứ tưởng Xà Cốt Hoa đã bị Thánh Nữ dời đến tẩm điện của mình.
Thì ra Xà Cốt Hoa mà họ nói không có cùng một cây.
Đến hoàng thất của Nam Cương để cướp Xà Cốt Hoa với hái Xà Cốt Hoa ở phía Bắc núi Thánh, đương nhiên Tô Tiểu Tiểu lựa chọn vế sau rồi.
Doãn Tiểu Điệp xấu hổ nói: "Thật xin lỗi, giao dịch của ngươi và ta..."
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Không, vốn dĩ giao dịch của ngươi và ta không thể thành công."
Nàng và Doãn Tiểu Điệp thân thiết với nhau, một khi Doãn Tiểu Điệp mở miệng đòi Xà Cốt Hoa không chút tác dụng đối với Doãn gia, Thánh Nữ nhất định sẽ đoán được là nàng muốn lấy.
Mà tối hôm qua nàng và Thánh Nữ đã hoàn toàn trở mặt ở trên đường chính, cho dù Thánh Nữ có hủy diệt Xà Cốt Hoa cũng sẽ không cho nàng.
Đóa hoa ở phía Bắc núi Thánh này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
Doãn Tiểu Điệp thấy Tô Tiểu Tiểu im lặng, cho rằng cô sợ hãi.
"Ngươi đừng lo lắng, cùng lắm thì một lát nữa ta đi cùng với ngươi. Nếu bị phát hiện, ta sẽ nói là ta lạc đường, dù sao ta mới chín tuổi, lạc đường cũng không quá kỳ lạ"
Tô Tiểu Tiểu bị cô bé chọc cười: "Lúc này thì lại nhớ rõ mình là trẻ con, đi thôi."
"Đi đâu?" Doãn Tiểu Điệp nhìn nàng, lại nhìn bản đồ trong tay: "Đây không phải là hướng đi tới phía Bắc núi Thánh! Ngươi đi nhầm rồi!"
Doãn Tiểu Điệp đuổi theo Tô Tiểu Tiểu: "Này, ngươi đi nhầm đường rồi!"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Không đi nhầm, chính là bên này."
Thấy Doãn Tiểu Điệp không theo kịp, lại nói: 'Không phải muốn tìm thánh điểu sao?"
Doãn Tiểu Điệp kinh ngạc nói: "Đúng vậy, ta muốn tìm, nhưng mà ngươi... Ngươi đến đây đâu có phải vì tham gia Thánh Tuyển..."
Tô Tiểu Tiểu nhéo nhéo hai má phúng phính của cô bé: "Ngươi có thể theo ta xông vào phía Bắc núi Thánh, vì sao ta lại không thể cùng ngươi đi bắt chim?"
Doãn Tiểu Điệp: "Ngươi là muốn véo mặt của ta đúng không?"
Tô Tiểu Tiểu: "Khu."
Tô Tiểu Tiểu gấp bản đồ lại: "Nói nghe xem, thánh điểu có điểm gì đặc biệt? Cũng không thể tùy tiện bắt một con bồ câu rồi nói là thánh điểu được."
Doãn Tiểu Điệp thở dài: "Chuyện này... Chỉ có thể thử vận may thôi."
Tô Tiểu Tiểu lấy làm khó hiểu: "Cái gì gọi là chỉ có thể thử vận may?" Doãn Tiểu Điệp nói: "Ta chỉ biết thánh điểu là bồ câu, nhưng rốt cuộc con chim bồ câu nào mới là thánh điểu thì không có được tiết lộ trước. Sau khi bắt được, phải câm đến thánh điện giao cho Thánh Nữ và mấy vị trưởng lão phân biệt, tất nhiên bọn họ có thủ thuật phân biệt thánh điểu."
Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ nói: "Cho nên, vẫn phải dựa vào vận may?"
Doãn tiểu thư nghiêm túc sửa lại: "Cái này gọi là thần chỉ, nếu như ngươi là người được thiên thân chọn trúng, ngươi nhất định có thể tìm được thánh điểu chân chính. Nếu không phải thì nghĩa là ngươi không được chọn.”
Khóe miệng Tô Tiểu Tiểu giật giật.
Doãn Tiểu Điệp nói tiếp: "Không ai có thể đảm bảo con mình bắt được là thánh điển, cho nên tốt nhất chúng ta cũng hái mấy gốc thánh thảo. Ít nhất thì trước tiên cũng có cơ hội thăng cấp."
Tô Tiểu Tiểu vỗ vỗ bả vai nhỏ của cô bé: "Được, ta đã hiểu rồi, kế tiếp ta sẽ cho người nhìn thấy cái gọi là 'Không phải người thiên thần chọn trúng, cũng có thể bắt được chim của thiên thần “
Chờ đã, luôn cảm thấy câu phía sau không thể nghiên ngẫm quá kỹ.
"Bảo người đi theo chúng ta có thể giải tán rồi."
Tô Tiểu Tiểu thu tay lại.
Doãn Tiểu Điệp lại lấy làm kinh ngạc: "Ngươi, ngươi phát hiện rồi à?"
"Rất khó sao?"
Từ khi tiến núi Thánh đã nhận thấy có vài người đang âm thâm đi theo các nàng, đối phương không có ác ý, Tô Tiểu Tiểu nên cũng không để ý tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận