Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2537: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 1

Chương 2537: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 1Chương 2537: Sự Quyến Rũ Của Chiến Thần. 1
Nữ đệ tử trẻ tuổi nói: 'Bà ta có mang theo mấy đứa bé tới đây."
Cung chủ cười mia mai: "Khoe khoang cái gì chứ?”
Bà ấy thật sự xem thường thủ đoạn tự cho là đúng này của Vân Tuyết.
Nữ đệ tử trẻ tuổi hỏi: "Cung chủ, người có muốn gặp bà ta không?"
Cung chủ phủi phủi tay áo lớn, nói: "Có, sao lại không gặp? Bách Hoa Cung vừa xảy ra chuyện lớn như vậy, người ngoài đều muốn tránh né. Hiếm thấy được bà ta lại có can đảm đến đây. Dẫn bọn họ đến Mẫu Đơn Các đi."
"Dạ, cung chủ."
Nữ đệ tử trẻ tuổi rời đi.
Cung chủ đưa tay: "Dìu ta xuống giường."
Lăng Vân không nhúc nhích.
Cung chủ trừng mắt nhìn hắn ta: "Mau lên!"
Lăng Vân nhàn nhạt đỡ bà ấy.
Cung chủ nghiêm túc nói: "Thái độ của ngươi là thế nào?"
Lăng Vân hu một tiếng: "Đã bị thương như vậy rồi mà còn đi lung tung làm gì?"
Nhắc đến vết thương, cung chủ thực sự có chút buồn bực.
Bà ấy nhớ rõ mình bị thương nặng đến mức nào. Theo lý thuyết mà nói, bà ấy sẽ bị nội thương ít nhất một tháng sau khi tỉnh lại.
Nhưng bà ấy tỉnh lại đã được một lúc rồi, ngoại trừ yếu ớt và mệt mỏi ra, cũng không cảm thấy quá đau đớn.
"Quỷ bà bà đã tới đây à?"
Bà ấy hỏi Lăng Vân.
Lăng Vân nói: "Không, vết thương của người là do Tiểu Tiểu chữa trị."
"Tức phụ của ta lợi hại vậy al
Cung chủ cảm thấy mình như đã tìm được bảo bối.
Lăng Vân hu một tiếng, lâm bầm: "Đúng vậy, tân nhi tử và tức phụ của người đều rất lợi hại."
Cung chủ đi tới Mẫu Đơn Các.
Dù bị thương nhưng bà ấy vẫn tỏ ra khí chất như phượng hoàng đậu trên đỉnh thiên hạ.
Vừa bước vào, Vân Tuyết liền cảm thấy ghen tị.
Cung chủ phất tay áo lớn một cái, dáng vẻ tiêu sái ngồi xuống chủ vị. Ba đứa con của Vân Tuyết đã ra ngoài chơi, lúc này ở bên trong Thiên Điện chỉ còn hai người cùng với Linh Âm và một thủ hạ tâm phúc của Vân Tuyết, cũng là một tiểu nha đầu.
Linh Âm đứng bên cạnh cung chủ, rót cho bà ấy một tách nước nóng.
Không thể uống trà, Thiếu cung chủ đã căn dặn rồi.
Cung chủ nhàn nhạt liếc nhìn Vân Tuyết: "Ngươi còn có can đảm tới đây à."
Vân Tuyết cười nhạt: "Nghe nói đêm qua Thất đại môn phái đã tấn công Bách Hoa Cung, ngươi bị trọng thương. Thân là tỷ tỷ, ta phải ghé qua thăm một chút chứ."
Cung chủ nói: "Ngươi giả bộ cho ai xem cơ chứ? Chính ngươi là người đã kích động Thất đại môn phái không phải sao?"
Vân Tuyết cười nói: "Tam muội, lời này ta quả thật là không thích nghe. Bách Hoa Cung cũng là nhà của ta, sao ta có thể xúi giục người ngoài đối phó với Bách Hoa Cung được chứ?"
Cung chủ khinh thường nói: "Ngay cả tính mạng của mẫu thân mình, ngươi cũng không để tâm tới, thì mạng sống của mấy trăm đệ tử trong mắt ngươi có ý nghĩa gì chứ? Tốt nhất là tất cả các đệ tử trung thành với ta đêu chết hết, sau đó ngươi lại xây dựng lên một Bách Hoa Cung mới. Ta nói đúng không, Vân Tuyết!"
Vân Tuyết lạnh lùng nói: "Ngươi đừng đổ toàn bộ lên đầu ta! Sở dĩ Bách Hoa Cung trở thành mục tiêu để công kích đều là do ngươi quá bảo thủ, độc đoán và kiêu ngạo. Trong những năm này ngươi đã đắc tội bao nhiêu người trên đảo, cũng không cần ta đếm cho, đúng không? Kiếp nạn của Bách Hoa Cung đều là do ngươi gây ra, ngươi căn bản không có tư cách làm Cung chủ Bách Hoa Cungl"
Cung chủ 'ha ha nói: "Nói đến cùng, vẫn là vì vị trí Cung chủ. Giao Bách Hoa Cung cho ngươi, để ngươi đi làm tay sai cho kẻ địch đã giết Nhị tỷ của mình, ta sợ bị trời đánh!"
Vân Tuyết nói: "Thành chủ cũng không có cố ý, là do Vân Tịch đã hạ độc Như phu nhân trước, sau đó lại không dùng hoa Hòa Tang để giải độc, lại còn che giấu việc mình đang mang thai. Một xác hai mạng, đây đều là do nàng ta tự gây ra..."
Bốp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận