Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 242: Vả Mặt 5

Chương 242: Vả Mặt 5Chương 242: Vả Mặt 5
Từ giờ trở đi, nàng cũng sẽ áp dụng các biện pháp chế tài đối với Cẩm Ký!
Mặc dù có khả năng cũng không có bất cứ trứng gì dùng...
Sau cùng thì Cẩm Ký có rất nhiều điểm tâm, cho nên việc bán bớt đi một chiếc bánh lòng đỏ trứng cũng chẳng hại gì cả.
Nhưng đây không phải là vấn đề có gây ra nhiều thiệt hại hay không, mà là thái độ và lập trường của nàng!...
Một hàng ba người vội vàng đánh xe lừa vào thị trấn.
Trước đây lộ trình là đi qua chợ, Cẩm Ký và học viện, nhưng bây giờ lại có thêm Lưu Bình ở đây, cho nên bọn họ sẽ đến khu vực ở bên cạnh Cẩm Ký để mở quán trước.
Lưu Bình đưa bọn họ đến chỗ đó xong thì mới đánh xe đi chợ và học viện Ngô Đồng để giao hàng.
Ở đầu hẻm ngay bên cạnh Cẩm Ký, Tô Tiểu Tiểu đã lấy chiếc bàn gấp do nàng thiết kế ra và thoải mái hào phóng bày điểm tâm lên.
Hiện tại nàng không còn lo lắng về việc Cẩm Ký sẽ cướp mất bột mì của mình nữa, một là nàng đã lấy "tài trợ" của Lão cha Tô và Tô Ngọc Nương để đi chợ mua đủ số lượng bột mì dự trữ dùng trong một tháng.
Thứ hai, Thẩm Xuyên nói cho nàng biết, Phù Thành cách đây không xa, chỉ cần ra roi thúc ngựa một ngày đường là sẽ đến nơi.
Còn cái bàn tay này của Cẩm Ký vẫn duỗi chưa đến Phủ thành, mà cái này chính là sự tự tin của mình để đấu võ đài với Cẩm Ký.
Tiểu nhị của Cẩm Ký thấy hai tỷ đệ các nàng lại tới bày quán, cho nên hắn đã vội vàng lên phòng thu chỉ ở trên lầu bẩm cáo với Hà chưởng quầy.
Hà chưởng quầy cau mày.
"Hôm qua ngươi đã nói với bọn họ như thế nào?”
Tiểu nhị nói: "Ta đã nói với bọn họ là không được bày hàng ở gân quán của chúng ta, nếu không thấy lần nào đuổi lần đó!"
Hà chưởng quầy nói: "Vậy tại sao bọn họ còn ở đây?"
Tiểu nhị lo lắng nói: " Ta cũng không biết! Nhưng ta đã đi hỏi thăm, lúc trước Tôn chưởng quầy tìm bọn họ mua công thức, nhưng ban đầu bọn họ không đồng ý. Sau đó, Tôn chưởng quây đã đến ép buộc, khiến cả hai đều nhượng bộ ngay lập tức! Một hơi bán ba cái công thức ra ngoài!"
Có một số chân tướng vừa truyền ra là đã bị thây đổi, lúc đó không phải là do Tô Tiểu Tiểu sợ hãi mà đang tự mình đào hố cho Tôn chưởng quầy, mà Tôn chưởng quầy cũng coi trọng ba cái công thức này.
Tôn chưởng quầy là do sĩ diện, cho nên hắn ta không thể thừa nhận hính mình đấu không lại một tiểu nha đầu, cho nên mới khiến cho sự thật từ trong miệng hắn ra ngoài đã có chút bị bóp méo, nếu lại để người ta truyền ra lần nữa thì mũi sẽ không còn là mũi, mắt không phải là mắt nữa.
Cho nên lúc này, đoàn người Hà chưởng quây mới không biết rõ sự thật ở trong đó.
Theo quan điểm của họ, hai người nhà quê, một người trong đó là nữ oa oa, nhất định không có gan làm kẻ địch của Cẩm Ký, cho nên mới dọa có một cái là đã sợi
Hà chưởng quầy lạnh lùng nói: "Ngươi đi xuống đuổi bọn họ đi!"
Tiểu nhị hung hăng xắn tay áo lên: "Được! Tiểu nhân đi ngay!"
Lúc này sắc trời đã tối, người đi bộ ở trên đường cũng dần dần nhiều hơn.
Mà một ngày này, sinh ý mới của hai tỷ đệ cũng đã khai trương.
Có khách hàng quen cũng có không ít khách mới, có vẻ như là do danh tiếng của họ đã được khẳng định.
"Năm chiếc bánh chó có vị mứt táo của ngài." Tô Tiểu Tiểu gói chúng lại cẩn thận rồi đưa cho vị khách đầu tiên trong ngày.
Đối phương là một bà thím khoảng bốn mươi tuổi, là khách hàng quen, nhi tử của bà ấy đang học trong một ngôi trường tư trong thị trấn.
"Chân của nhi tử nhà ngài đã ổn rồi chứ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận