Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2178: Su Phu Ra Tay 2

Chuong 2178: Su Phu Ra Tay 2Chuong 2178: Su Phu Ra Tay 2
Một mình Uất Trì Tu không phải là đối thủ của Quỷ ảnh vệ, nhưng Quỷ ảnh vệ muốn giết được hắn ta không phải là điều dễ dàng.
Ngoài ra, Vệ Đình đã bố trí cơ quan và thuốc mê trong viện từ trước.
Uất Trì Tu phụ trách dẫn bọn chúng vào cơ quan, Vệ Đình và Vệ Lục Lang tấn công từ hai phía, Mị Cơ bắn hết ám khí cũng trừ được ba tên Quỷ ảnh vệ.
Người cuối cùng đã bắt Trình Liên đi.
Ba huynh đệ quyết định không đuổi theo nữa.
Vệ Lục Lang vội vàng nói: "Đi cứu Tiểu Hổ thôi!"
Vệ Đình nói: "Không cần, ta nghe thấy tiếng đàn chắc Lăng Vân đã ra tay rồi."
Vệ Lục Lang lo lắng nói: "Nhưng đệ ấy không biết võ công!"
Vệ Đình dừng một lát nói: "Tiếng đàn của đệ ấy đến đại ca cũng bị áp chế thì Quỷ ảnh vệ cũng không là gì cả."
Vệ Lục Lang vừa lo lắng vừa bối rối, sau khi nghe lời nói của đệ đệ chợt nhớ lại đại ca đã từng tìm Lăng Vân đánh nhau, nhưng huynh ấy chưa thắng lần nào.
Tất cả là do gần đây họ không đánh nhau nên hắn ta cũng quên mất bản lĩnh của Lăng Vân.
Vệ Lục Lang gãi đầu: "Tiểu Thất, đệ nói xem Nạp Lan Vân này rốt cuộc là ai vậy?"
Vệ Đình trâm ngâm: "Khó mà nói, có lẽ Nạp Lan Vân chỉ là một thân phận khác của đệ ấy mà thôi."
*
Tiểu Hổ đã ăn uống no say, liên nhào vào trong ngực sư hụ, nước bọt có vị quế bôi lên mặt sư hụ.
Lăng Vân chán ghét đẩy mặt Tiểu nghiệt đồ ra: "Đi xuống, tự đi về đi."
Tiểu Hổ không xuống.
"Con đã bốn tuổi rồi!" Vẻ mặt Lăng Vân lạnh lùng nhắc nhở Tiểu nghiệt đồ.
"Ba tuổi!" Tiểu Hổ ríu rít sửa lời sư hụ: "Nếu chưa qua sinh nhật thì không phải à (là) ốn (bốn) tuổi!"
Lăng Vân nghiến răng nghiến lợi: "Chỉ còn có hai tháng nữa!"
Tiểu Hổ nằm trong vòng tay của sư hụ.
Cậu bé không quan tâm, hôm nay cậu bé là một đứa trẻ!
Cậu bé sẽ không xuống!
Cậu bé muốn được sư hụ ôm. Mật vệ đi tới nói: "Tiểu Hổ, để ta ôm ngươi."
Tiểu Hổ từ chối: "Tôi muốn sư hụ ôm!"
Vẻ mặt Lăng Vân âm trầm nói: "Ta không ôm con, ta đếm đến ba nếu vẫn chưa xuống ta sẽ đánh con! Bal"
Tiểu Hổ nằm trong lòng Lăng Vân, cong chân lên.
Hai
Tiểu Hổ tiếp tục cong chân lên.
"Một!"
Lăng Vân đứng lên mặt không biểu cảm ôm Tiểu xứng đà đi vê.
Lúc Lăng Vân đưa Tiểu Hổ về Trình gia, trận chiến đẫm máu đã kết thúc.
Kim Ngô vệ chết rất nhiều, một ngàn đại quân còn lại đã bỏ chạy.
Cũng không trách họ bị đánh bại thảm hại như vậy. Thực ra Hắc Giáp Quân lập ra không phải để đối phó với đại quân bình thường.
Trong một trăm người chỉ chọn một người, và mỗi người trong số họ đều là hạt giống tốt.
Lúc Vệ Thanh huấn luyện bọn họ, không chỉ yêu cầu bọn họ chiến đấu theo nhóm như những tướng sĩ khác mà còn yêu cầu bọn họ phải có khả năng tấn công mạnh mẽ và khả năng tự vệ khi chiến đấu một mình.
Tướng lĩnh Hắc Giáp Quân không dẫn quân truy đuổi.
Tiên sinh trước đó đã dặn dò phải bảo vệ Trình gia, giặc đến đường cùng thì không nên truy đuổi.
Cứ để phần còn lại cho hai bộ tộc Thanh Long và Phục Hổ là được.
Những chuyện ở Nam Cương bọn họ có thể tham gia, nhưng cũng không cần thiết tốn quá nhiều quân lực.
Nội chiến ở Nam Cương phải do người dân Nam Cương tự giải quyết.
Tuy nhiên mối thù của Vệ gia nhất định phải báo, đầu của Nam Cương Vương bọn họ cũng phải lấy.
Hắc Giáp Quân đang dọn dẹp chiến trường.
Chiến trường hơi kinh khủng, vì vậy Lăng Vân ôm Tiểu nghiệt đồ vào Trình gia bằng cửa sau.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm khi thấy Tiểu Hổ trở vê.
Trình Tang ôm chặt cậu bé vào lòng.
Đại Hổ và Nhị Hổ cũng vây quanh, ôm lấy đệ đệ mình.
Cả hai đều đưa kẹo hồ lô của mình cho cậu bé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận