Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1330: Di Chiếu Của Tiên De 2

Chương 1330: Di Chiếu Của Tiên De 2Chương 1330: Di Chiếu Của Tiên De 2
Trương Phong nói thẳng: "Một khoản tiền, cùng với đường đi tới Tây Tấn."
Triệu Khang Ninh vừa hỏi xong, nghĩ tới cái gì, cười nói: "À, chủ tử của ngươi ở Bắc Yên có tai mắt. Ta có chút tò mò, ngươi vì sao muốn phản bội chủ tử của ngươi?"
Trương Phong không bị nàng ta dắt mũi: "Đây là chuyện của ta, công chúa Khang Ninh chỉ cần nói cho ta biết, người có muốn làm giao dịch này cùng ta hay không?”
Triệu Khang Ninh cười cười: "Nếu ta không đồng ý, tố giác ngươi thì sao?"
Trương Phong không sợ nói: "Vậy lưỡng bại câu thương, ta sống không được, công chúa cũng không lấy được thánh chỉ đối phó Đại Chu."
Một thánh chỉ có thể lật đổ hoàng quyền, có thể tưởng tượng được sẽ mang đến cho Đại Chu rung chuyển thế nào.
Triệu Khang Ninh sẽ không không làm.
Đây là căn cứ khiến Trương Phong dám một mình đến gặp nàng ta.
Triệu Khang Ninh do dự một lát, cuối cùng trong lòng đưa ra lựa chọn: "Được, thứ ngươi muốn, ba ngày sau cho ngươi."
Trương Phong nói: "Chờ ta lấy được tiền cùng đường đi, ta sẽ nói cho công chúa Khang Ninh thánh chỉ bị ta giấu ở nơi nào."
Triệu Khang Ninh không sợ hắn sẽ chơi xấu, vì lộ dẫn nàng ta đưa cho hắn ta đi Tây Tấn, truy tung quá dễ dàng.
Nàng ta cũng sẽ không diệt miệng Trương Phong sau khi sự việc thành công, nàng ta là người rất giữ chữ tín, nếu không Trương Phong cũng sẽ không tìm tới nàng ta.
“Người nào?!"
Cao thủ bên phải Triệu Khang Ninh đột nhiên mở miệng.
Tô Tiểu Tiểu cùng Tô Mạch đột nhiên rùng mình.
Bị phát hiện rồi sao?
Trong chớp mắt tiếp theo, mấy tên hắc y nhân che mặt từ bụi cây đối diện sau chạy tới, không nói hai lời vọt tới phía Trương Phong.
Không phải nàng và Tô Mạch bại lộ... Tô Tiểu Tiểu hơi thanh thản.
Nhưng rất nhanh, nàng lại phát hiện còn không bằng là nàng cùng Tô Mạch bại lộ đi.
Bởi vì đám người áo đen kia là vọt vê phía Trương Phong, bọn họ muốn bắt Trương Phong đi.
Tô Tiểu Tiểu thấp giọng nói: 'Là người của Đại Trưởng công chúa, nàng ta muốn lấy lại thánh chỉ"
Trương Phong trốn Đông trốn Tây, vẫn không hiện thân, Đại Trưởng công chúa có lẽ là đoán ra Trương Phong muốn phản bội mình, cũng đoán được Trương Hội đến tìm sứ đoàn Bắc Yên giao dịch, vì vậy nàng ta âm thâm phái người đi theo sứ đoàn Bắc Yên, quả nhiên ôm cây đợi thỏ đợi được Trương Phong.
Bắc Yên và chủ nhân sau lưng Trương Phong quan hệ cấu kết với nhau làm việc xấu, nhưng loại quan hệ này cũng không phải là không gì phá nổi.
Ở trước mặt lợi ích tuyệt đối, hết thảy không đáng nhắc tới.
Triệu Khang Ninh hạ lệnh: "Ngăn bọn họ lại! Đừng để bọn họ bắt Trương Phong đi!"
Hai gã cao thủ rút kiếm xông lên, chém giết cùng đám hắc y nhân kia.
Trương Phong nhân cơ hội chạy trốn.
"Muốn động thủ sao?" Tô Mạch hỏi.
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Muốn. Thánh chỉ không thể rơi vào tay Triệu Khang Ninh.
Phải nói, là nàng cần thánh chỉ kia, nàng không muốn lại để cho Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ trốn Đông trốn Tây, nàng muốn để bọn họ quang minh chính đại sống ở dưới ánh mặt trời.
Hai người từ bên kia đường vòng đi chặn Trương Phong.
Hắc y nhân cầm đầu thấy Trương Phong chạy trốn, cắn răng một cái, mãnh liệt bắn ra một phi đao!
Phi đao tại chỗ cắt đứt cổ Trương Phong.
Trương Phong ngã nhào xuống đất.
Tô Mạch vội đỡ người dậy, che miệng vết thương trên cổ hắn ta.
Máu tươi không ngừng tuôn ra ngoài.
Tô Tiểu Tiểu ánh mắt trâm xuống, ngồi xổm xuống mở ra túi cấp cứu, cầm cầm cầm máu tán hướng trên vết thương của hắn ta rải: "Thánh chỉ ở đâu? Nói cho ta biết nhanh lên, ta sẽ cứu ngươi!"
"Ở... ở..." Trương Phong rên rỉ hộc máu: "Phụt..."
Tô Tiểu Tiểu ghé tai lắng nghe: "Ở đâu?"
Trương Phong nuốt một ngụm khí.
"Hắn chết rồi." Tô Mạch nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận