Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1818: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 1

Chương 1818: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 1Chương 1818: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 1
Nàng không hiểu tại sao hắn chỉ tiễn một mình nàng mà lại dùng lại chiếc xe ngựa lớn thế này nữa.
Nàng còn đang tự hỏi liệu có phải hắn lo nàng quá mệt mỏi nên muốn để nàng ngủ một giấc trên đường đi không?
Cho đến tận lúc này bị hắn đè lên người, Tô Tiểu Tiểu mới giải mã được câu trả lời.
Nam nhân này chỉ muốn thuận tiện cho bản thân hắn sung sướng mà thôi!
Nhắc mới nhớ, bọn họ đã kết hôn hơn nửa năm rồi nhưng số lần "qua đêm' cùng nhau thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay, lần cuối cùng bọn họ vui vẻ với nhau là sinh thân của nàng, sau đó hai người cùng nhau lên phía Bắc.
Khi cướp Tuyết Vực Thiên Ma, nàng đã để mặc hắn làm xăng làm bậy trong suối nước nóng, cuộc chiến đẫm máu sau đó khiến nàng không còn tâm trí để nhớ tới chuyện kia nữa.
Sau đó, nàng phát hiện ra mình mang thai, vì cẩn thận nên hắn vẫn luôn cố gắng nhẫn nhịn.
Cuối cùng cũng đủ tháng rồi thì nàng lại chuyển vào sống trong Trình gia.
"Đang ở trong xe ngựa đó..." Khó khăn lắm Tô Tiểu Tiểu mới hô hấp lại được, hai tay yếu ớt không có chút sức lực nào khẽ đẩy hắn.
Vệ Đình cúi đầu hôn lên khóe môi và gò má nàng: "Nệm đã được thay mới rồi, gối đầu cũng là gối mới, toàn bộ ngóc ngách trong xe ngựa cũng đã được rửa sạch rồi."
Hắn biết nàng thích sạch sẽ.
Lúc chiến đấu, mặt nàng có thể lấm lem, cơ thể có thể dính đầy máu nhưng thường ngày, nàng cực kì để ý.
Tô Tiểu Tiểu: "Chàng đã kiểm tra cẩn thận rồi chứ?"
Tô Tiểu Tiểu vẫn lo sẽ có người đến.
Dường như hắn thấy được sự e dè của nàng, hắn nhẹ nhàng nói: "Quá nửa đêm rồi, sẽ không có ai đến đâu, ta từng thử tới đây rồi."
Tô Tiểu Tiểu: ...
Hắn còn đã từng qua đây cơ đấy?
Đúng là Vệ Đình đã từng đến đây vài lân nhưng không phải vì chuyện này.
Lúc nàng vừa mới đến nhà Trình gia, hắn đã rất lo lắng cho nên tối nào cũng đến đây để canh chừng.
Nơi này vừa yên tĩnh lại bí mật, một khi Trình gia có hành động gì thì hắn có thể đến kịp thời.
Đương nhiên hắn sẽ không nói với nàng những chuyện này.
Hắn sợ phải kinh tởm. Đâu óc Tô Tiểu Tiểu choáng váng, cơ thể nàng cũng dần trở nên mẫn cảm.
Có điều nàng vẫn còn chút lý trí cuối cùng: "Sao chàng lại hỏi nhị tau chuyện này chứ?"
Vừa nghĩ đến việc hắn mang theo nét mặt nghiêm trang chạy đến tìm Lý Uyển để hỏi loại vấn đề này, nàng ước gì có thể tìm được một cái khe trên tường nhét hắn vào đó.
Vệ Đình nói: "Thế ta nhờ nhị ca hỏi vậy."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Cái này còn chấn động hơn hỏi nhị tẩu biết bao nhiêu hả?
Lời nói tiếp theo không thể tiếp tục được nữa.
Vũ đả ba tiêu*, gõ vào tim.
(*) Vũ đả ba tiêu: Nước mưa rơi xuống lá ba tiêu, làm rách cả lá, tiếng rất thê lương, con người ta cảm nhận được nhưng vẫn không thể làm gì cả. ...
Sáng hôm sau.
Tô Tiểu Tiểu tỉnh giấc trong âm thanh thấp thoáng của tiếng chiêng trống.
Mi Cơ ngồi bên cạnh gặm khoai lang.
Nhận ra hô hấp phía sau lưng thay đổi, Mi Cơ ngẩng đầu lên: "Ngươi tỉnh rồi à?"
Tô Tiểu Tiểu ừ đáp lại, cổ họng hơi khô khốc.
Vệ Đình vẫn nhớ hôm nay điện tuyển nên đã đưa nàng về từ lâu.
Tô Tiểu Tiểu ngồi dậy: "Mấy giờ rồi?"
Mi Cơ gặm một miếng khoai lang: "Giờ Thìn ba khắc, còn sớm mà."
"Đã giờ Thìn rồi á!" Tô Tiểu Tiểu vội vã xốc chăn ra, vừa mới đứng lên thì hai chân bủn rủn, lại ngồi xuống lại.
Nàng nghiến răng nghien lợi.
Vệ, Đình!
Mi Cơ nói: "Không cần gấp đâu, điện tuyển vẫn chưa bắt đầu, Trình Thanh Tuyết cũng chưa xuất phát."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Không phải nói là giờ Thìn bắt đầu à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận