Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2334: Ha Giận, Uy Nghiêm Của Cha Tô 1

Chương 2334: Ha Giận, Uy Nghiêm Của Cha Tô 1Chương 2334: Ha Giận, Uy Nghiêm Của Cha Tô 1
Nhưng chính bởi vì cách đánh liều mạng như vậy, mới khiến Tiêu Thuấn Dương sợ hãi.
Tên điên.
Tần Triệt mới là tên điên!
Bịch!
Tô Thừa một cước đá bay Tiêu Thuấn Dương.
Tiêu Thuấn Dương nặng nề đập lên cửa phòng, nặng nề lăn từ trên bậc thang xuống.
Tô Thừa vẫn chưa hết giận, nhảy lên một cái, hung hăng đạp lên ngực hắn tai
Con ngươi của Tiêu Thuấn Dương bỗng nhiên co rụt lại, lưu loát lăn một vòng qua bên cạnh.
Chân của Tô Thừa rơi vào chỗ hắn ta vừa mới năm, ngay cả cái bàn đá xanh cũng bị đạp nứt ra một vệt.
Một cước này nếu như rơi lên người mình, thì đã thịt nát xương tan lâu rồi!
Tô Thừa một chiêu thất bại, nhanh chóng bổ sung cước thứ hai, một cước lại một cước.
Công kích quá dày đặc, Tiêu Thuấn Dương hoàn toàn không có cơ hội đứng lên, chỉ có thể cố gắng đón đỡ phòng thủ.
Cánh tay của hắn ta đều tê dại cả rồi, bả vai cũng sưng lên.
Nếu như ngay từ đầu thứ mà hắn ta cảm nhận được là lửa giận của Tô Thừa, vậy thì lúc này, hắn ta lại có thể nhìn thấy sát khí của Tô Thừa một cách rõ ràng.
Đáng ghét.
Tên này có tư cách gì động thủ với hắn ta?
Thật sự xem mình là nam nhân của Bạch Hi Hòa à?
Không ai có thể có được bà ấy.
Không ai có thểi
Đáy mắt Tiêu Thuấn Dương cũng lóe lên sát khí vô tận.
Ngay khi Tô Thừa lại giãm một cưới về phía hắn ta, hắn không né tránh, trực tiếp chịu một cước của Tô Thừal
Sau đó hắn ta dùng một tay nắm chặt chân của Tô Thừa, tay kia rút con dao găm bên hông ra, một đao chém về phía chân phải của Tô Thừal
Đây không phải dao găm bình thường, nhìn thì như nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng thật ra có thể dễ dàng chém đứt xương.
Nếu Tô Thừa đã dám nhúng chàm Bạch Hi Hòa, vậy thì trả giá dil
"Dừng tay!" Giọng nói uy phong lam liệt của thái hậu bỗng nhiên vang lên ở cửa.
Tiêu Thuấn Dương từ nhỏ lớn lên dưới gồi thái hậu, nghe thấy tiếng gâm thét của thái hậu, hắn ta dường như vô thức dừng lại.
Chỉ với một chút thời gian phân tâm như thế, Tô Thừa lập tức rút chân về, đá văng con dao găm trong tay hắn ta, lần nữa dùng sức dẫm mạnh xuống, dam lên cánh tay của hắn tai
Tiêu Thuấn Dương biến sắc, phát ra một tiếng kêu rên đau đớn.
Tay trái của hắn ta quơ lấy một hòn đá.
"Đủ rồi! Tất cả dừng tay cho ai gia!"
Mấy tên cao thủ đại nội cùng nhau tiến lên, tách hai người ra.
Tô Thừa còn muốn đánh hắn ta.
"Tần phó thống lĩnh."
Bạch Hi Hòa thay một bộ y phục khác, sắc mặt trâm tĩnh đi ra, gọi ông lại: 'Làm phiên ông giải huyệt cho Tiểu Doãn Tử."
Tô Thừa hung tợn trừng mắt với Tiêu Thuấn Dương một cái, quay người đi đến cửa, giải huyệt cho Tiểu Doãn Tử.
Đến khi ông lại muốn đi giáo huấn Tiêu Thuấn Dương, Bạch Hi Hòa âm thầm kéo ống tay áo của ông, khẽ lắc đầu.
Thái hậu giả bộ như không nhìn thấy, nói với Tô Thừa: "Đêm đã khuya, Tần phó thống lĩnh vê trước đi. Chuyện tối nay, không ai được phép tiết lộ ra ngoài nửa câu!"
Câu cuối cùng là nói với các cung nhân và cao thủ đại nội nói.
Bọn họ đồng thanh đáp: "Vâng!"
Thái hậu phân phó hai tên cao thủ đại nội: "Đưa Tần phó thống lĩnh xuất cung."
Hai người tới trước mặt Tô Thừa: "Tần phó thống lĩnh, mời!"
Tô Thừa nhìn vê phía Bạch Hi Hòa.
Bạch Hi Hòa nhìn ông một cách sâu sắc: "Ai gia không sao, đa tạ Tần phó thống lĩnh cứu giá kịp thời."
Tô Thừa lui lại một bước, chắp tay, khắc chế ẩn nhẫn nói: "Thần cáo lui."
Sau khi Tô Thừa cùng cao thủ đại nội ra khỏi Chiêu Dương Điện.
Thái hậu quét mắt nhìn Tiêu Thuấn Dương dưới đất, uy nghiêm nói: "Áp giải tên nghiệp chướng này đến Phúc Thọ Cung cho ai gia!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận