Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2245: Thi Đậu Trạng Nguyên, Mẫu Nhi Gặp Nhau 4

Chương 2245: Thi Đậu Trạng Nguyên, Mẫu Nhi Gặp Nhau 4Chương 2245: Thi Đậu Trạng Nguyên, Mẫu Nhi Gặp Nhau 4
“Ngọc nương cũng không ở.” Tiểu Ngô Thị nói: “Nàng ấy đi đến kinh thành tham gia thương hội, mới đi có mấy ngày, nếu muội trở vê kinh thành, có lẽ có thể nhìn thấy nàng ấy.”
Không đến hai năm, Tô Ngọc Nương đã mở rộng Tô Ký đến tỉnh thành rồi, đi thương hội đã là vì có ý định mở rộng thêm một bước nữa, cũng là để nâng cao danh tiếng của Tô Ký.
“Muội ở trấn trên bao lâu? Có chỗ nghỉ ngơi chưa? Tỷ có một tòa nhà ở trấn trên, đêm nay muội cứ ở chỗ đó đi! Đúng rồi, Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ đâu rồi”
Tiểu Ngô Thị quá kích động. Tô Tiểu Tiểu là quý nhân đầu tiên trong đời nàng ấy, cũng là người xoay chuyển vận mệnh của nàng ấy.
Nàng ấy thật sự có rất nhiêu điều muốn nói với Tô Tiểu Tiểu.
"Ai da, bụng của muội... muội... muội có thai?"
Tô Tiểu Tiểu rốt cục cũng lộ vẻ mang thai, nhìn thấy bụng.
Trong đoàn người, chỉ có Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình, Tô Mạch và ba đứa nhỏ đã tới nơi này, những người còn lại đều là lần đầu tiên đến đây.
Tô Mạch và ba đứa nhỏ đi trước dẫn đường.
"Nhà! Nhà!"
Ba đứa nhỏ chỉ vào căn nhà nhỏ ban đầu của tiểu Tô gia ở cửa thôn, hưng phấn gào lên.
Lý Chính và Lý lão đầu thấy bọn họ đều không khỏi kinh ngạc.
Lý Chính trợn mắt há hốc mồm: "Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ?"
Ba đứa nhỏ lon ton chạy tới: "Lý Chính gia gia! Lý gia gial"
Tiền thị đang nấu cơm giữa chừng cũng cầm muôi chạy ra.
Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn chào: "Lý nãi nãi!"
Sau đó bọn họ liên tục gặp lại các thôn dân, ai Đại Hổ cũng nhớ rõ.
Nhị Hổ, Tiểu Hổ thì không nhớ rõ như vậy.
Bỗng nhiên, một đứa nhỏ mập mạp tầm tám tuổi đang liếm kẹo mạch nha đi từ bờ ruộng đi tới.
Ba đứa nhỏ thấy hắn ta, lập tức xông đến đẩy ra đối phương.
Ngưu Đản bị hoảng sợi
Tiểu Hổ: "Ngưu Đản!"
Lúc trước, khi ba đứa nhỏ bắt đầu học cách làm những đứa trẻ bình thường, bọn họ đã bắt đầu từ việc quan sát Ngưu Đản.
Quan sát Ngưu Đản, khiến Ngưu Đản thèm đến phát khóc, là việc mà mội ngày bọn họ đều làm.
Ba đứa nhỏ hôn Ngưu Đản đến nỗi cả mặt là nước miếng.
Ngưu Đản sắp bị dọa đến tè trong quần.
Khó khăn lắm ba tiểu ác bá mới đi rồi, sao bọn họ còn trở về làm gì?
Căn nhà của tiểu Tô gia đã bị khóa.
Lý Chính có chìa khóa, hắn ta đi đến mở cửa cho bọn họ vào xem.
Thôn dân xung quanh đều chạy đến đây nhìn ngắm.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy nhiều quý nhân như vậy.
Lý Chính chỉ từng gặp qua Tô Mạch, biết hắn ta là biểu ca ở kinh thành của Tô Béo Nha.
"Đa tạ." Tô Mạch nói lời cảm ơn.
Lý Chính vội nói: "Việc nên làm, việc nên làm! May mắn nhờ có nha đầu Béo, cho nên cuộc sống của thôn dân mới khá hơn trước rất nhiều."
Nhờ Tô Ký tuyển người, nên không ít thôn dân đã không bao giờ phải chịu đói chịu lạnh nữa.
Lý lão đầu và Lưu Bình thường xuyên đến đây quét tước, trong phòng rất sạch sẽ.
Nhưng mà quá đơn sơ, làm cho mọi người chua xót không thôi.
Xe ngựa của Trình Tang là chiếc xe cuối cùng đi tới, dừng lại ở cửa nhà.
Vệ Đình đi xuống trước, vén mành ra.
Tô Tiểu Tiểu đỡ Trình Tang đi xuống.
Tông Chính Huy yên lặng đi theo phía sau Trình Tang.
Trình Tang tiến vào phòng, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Tiểu Hổ chỉ vào phòng của Tô Nhị Cẩu, nghiêm túc giới thiệu: "Phòng của Tiểu Phủ!" (Phòng của Tiểu Hổ)
Nhị Hổ nói: "Là phòng của ba người chúng tai"
Tiểu Hổ buông tay: "Sau đó chúng ta nhường cho cữu cữu!"
Tô Ly: Xác định không phải là cữu cữu thu lưu các ngươi sao?
Trời tối dần, nhưng các thôn dân thích xem náo nhiệt cũng không chịu tan đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận