Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2716: Vệ Tiểu Bảo Tức Gian 1

Chương 2716: Vệ Tiểu Bảo Tức Gian 1Chương 2716: Vệ Tiểu Bảo Tức Gian 1
Đâu lĩnh đặc vụ có thể nhịn, hắn không tính là, chính là người thường phi thường.
Nhưng lúc này giải tâm dẫn không bình thường.
Tô Mạch nói: Ba bà, xin cho phép chúng ta suy nghĩ một chút.'
Tô Mạch dẫn Tô Huyên ra khỏi phòng.
Hai huynh đệ đứng ở trong viện.
Tô Mạch nói: "Ta vẫn luôn rất hối hận, vì sao không thể phát hiện sớm một chút, khiến đệ chịu khổ như vậy?"
Tô Huyên cười: "Ta chưa bao giờ hối hận, tất cả đều rất đáng giá."
Trong phòng, Tô Tiểu Tiểu hỏi Nhiếp bà bà: "Ba bà, thật sự chỉ có không đến một phần nắm chắc sao?"
Khóe miệng Nhiếp bà bà giật giật.
Đôi mắt Tô Tiểu Tiểu sáng ngời: "Có phải còn có biện pháp khác hay không? Là cần thuốc dẫn hay là cái gì? Ta có thể đi tìm!"
Nhiếp bà bà nói: "Thuốc dẫn dễ tìm, huynh đệ hắn ở đây, thả chút máu là được."
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy lời Nhiếp bà bà nói có ẩn ý: "Vậy là yêu cầu cái gì?"
Nhiếp bà bà muốn nói lại thôi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn vẻ mặt của bà bà, thử hỏi: "Cừu tiền bối?"
Nhiếp bà bà nhàn nhạt nói: "Nếu ông ta chịu hỗ trợ, ta có thể có hai đến ba phần nắm chắc."
Tuy vẫn không đến một nửa, nhưng so với vừa mới bắt đầu không đến một phần, hai đến ba phần nắm chắc đã có thể nói là một kỳ tích.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đương nhiên Cừu tiền bối nguyện ý hỗ trợ, có thể với ngài..."
Nhiếp bà bà liếc qua một ánh mắt lạnh băng.
Mặt Tô Tiểu Tiểu không đổi sắc mà sửa miệng: "Cao thủ học tập bí thuật la sát như vậy, là chuyện mỗi một người tập võ cầu còn không được."
Nhiếp bà bà lạnh nhạt nói: "Ngươi đừng vui mừng quá sớm, cho dù ông ta đồng ý, thành chủ chưa chắc chịu thả người. Trị liệu ca ca ngươi, không phải chuyện một ngày hai ngày, cũng không phải dăm ba bữa, thuận lợi mà nói một tháng, không thuận lợi có lẽ càng lâu hơn. Hiện giờ ông ta đang chữa bệnh cho Hạ Hầu Nghi, đi hai ba ngày vấn đề không lớn, vừa đi một tháng, ngươi đoán thành chủ có đồng ý hay không?"
Tô Tiểu Tiểu vỗ ngực nói: "Cái này cứ để ta lo! Ta nhất định đưa Cừu lão lại đây cho ngài, một lông tơ cũng không ft
Nhiếp bà bà trừng mắt nhìn nàng một cái. Tô Tiểu Tiểu dừng một chút, dọn ghế xê dịch gần bên người ba bà: "Kia, còn có yêu cầu khác cần chuẩn bị sao? Thí dụ như cùng tang hoa? Trứng phượng hoàng?"
Nhiếp bà bà nói: 'Không cần, chuẩn bị một chén máu của huynh trưởng ngươi là đủ rồi."
Huynh trưởng này chính là Tô Mạch.
Nhiếp bà bà nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Nhưng ngươi xác định la sát sẽ mạo hiểm như vậy sao?”
Tô Tiểu Tiểu nhìn Tô Huyên phía ngoài cửa: "Hắn sẽ."
Trong viện.
Tô Huyên cái gì cũng chưa nói.
Nhưng hai người huynh đệ lòng có ăn ý, Tô Mạch sớm đã biết quyết định của hắn ta.
Tô Mạch yên lặng nhìn hắn ta: "Đại ca sẽ ở bên đệ, bất luận như thế nào, cuối cùng đại ca nhất định sẽ dẫn đệ trở về."
Tô Huyên thoải mái cười: "Được."
Tô Tiểu Tiểu lại hỏi thăm một ít công việc cụ thể với Nhiếp bà bà, mãi cho đến buổi chiều mới từ trong viện ra.
Sau đó Tô Tiểu Tiểu đi tìm Tiêu Như Yên trò chuyện một lát.
Trên đường trở vê, Cảnh Dịch bỗng nhiên mở miệng: "Tiểu trúc hỏi Thánh Nữ đi đâu, ta không biết trả lời cậu bé như thế nào, lần sau cậu bé còn hỏi, ta nên nói như thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu thở dài: "Thì nói, nàng đi du lịch."
Đoàn người trở lại Bách Hoa Cung, nói tình huống của Tô Huyên cho cung chủ.
Nghe thấy tính thêm Cừu lão cũng chỉ có hai đến ba phân nắm chắc, cung chủ không khỏi hơi lo lắng.
Chỉ là bà ấy và Tô Tiểu Tiểu bọn họ giống nhau, cũng là tính tình bác mệnh, nếu đây là cơ hội sống duy nhất, như vậy đừng nói ba phần nắm chắc, nửa phần cũng làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận