Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2038: Phu The Tho LOTinh Cam 2

Chuong 2038: Phu The Tho LOTinh Cam 2Chuong 2038: Phu The Tho LOTinh Cam 2
"Còn bí mật của chàng thì sao? Khi nào chàng định thẳng thắn với ta?
Vệ Đình cũng không để ý nàng đi gặp Tô Huyên, hắn thực sự để ý chính là nàng trước sau không chịu mở lòng với chính mình .
Tô Tiểu Tiểu kỳ thật cũng biết chính mình dược phòng cũng sắp thành.
Nàng đối đối ngón tay: "Chàng hướng ta thổ lộ, nói chàng thích ta, nói thêm vài câu, càng sến càng tốt cái, ta liền suy xét muốn hay không nói cho chàng."
Vệ Đình: ”...
Tô Tiểu Tiểu thấy hắn khó ở, hai tay ôm ngực, nâng cằm lên: "Muốn biết bí mật của ta, liền lấy trên đời này lời âu yếm nhất đổi!"
Vệ Đình há miệng thở dốc.
Nói không nên lời đi?
"Quan quan truy cưu, ở hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu."
Tô Tiểu Tiểu ngẩn ra.
Vệ Đình đi hướng nàng, thâm tình chân thành mà nhìn nàng.
"Một ngày không thấy hề, như cách tam thu."
"Nguyện có năm tháng nhưng quay đầu, thả lấy thâm tình cộng đầu bạc."
"Chân trời góc biển nào vô hạn, chỉ có tương tư chẳng bến bờ."
Mỗi một câu nói hắn liên tới gân Tô Tiểu Tiểu một bước.
Tô Tiểu Tiểu lui không thể lui, dựa phía sau vách tường.
Vệ Đình ánh mắt sáng lên, như một ngọn lửa khiêu khích.
"Chỉ duyên cảm quân một hồi cố, sử ta tư quân triều cùng mộ."
"Cuộc đời này cố đoản, vô ngươi gì hoan?”
"Này đó, đủ sao?"
Đủ đủ đủ, quá đủ rồi.
Tô Tiểu Tiểu ngơ ngác mà nhìn gần ở tiến độ người nào đó, toàn bộ ngõ nhỏ quanh quẩn nàng thanh âm nuốt nước miếng.
Tuy rằng biết rõ hắn hỉ muốn nàng nói ra bí mật.
Nhưng hắn nhìn nàng bằng ánh mắt nóng bỏng như vậy, giọng nói từ tính ngọt ngào đến mức khiến người ta xiêu lòng.
Này ai chịu được? Nàng hai chân mềm nhũn.
Vệ Đình kịp thời ôm nàng: "Nếu không đủ, ta còn có, vẫn luôn nói đến hừng đông cũng không thành vấn đề."
Tô Tiểu Tiểu ngượng ngùng: 'Không hổ là Trạng Nguyên..."
Vệ Đình hơi hơi cúi đầu, mê hoặc mà lại thâm tram mà nhìn nàng: "Thê tử, bí mật nàng đâu?"
"Tiểu Thất! Muội đang làm gì vậy?"
Vệ Lục Lang xuất hiện, kịp thời phá vỡ cục diện bế tắc của hai người.
Vệ Đình nhìn Tô Tiểu Tiểu liếc mắt một cái.
Hắn nhìn ra được hàng rào trong lòng nàng bắt đầu buông lỏng.
Có thể buông lỏng chính là tốt.
Không uổng phí hắn không biết xấu hổ một hồi.
Tô Tiểu Tiểu sửa sửa vạt áo, giơ tay sờ gương mặt nóng bỏng của mình, mỉm cười nhìn Vệ Lục Lang nói: Luc ca."
Vệ Lục Lang: La giật mình a.'
Vệ Đình nhíu mày: "Lục ca lời này ý gì? Chẳng lẽ ta còn có thể đêm khuya lén gặp nữ nhân khác?"
"Cái đó ai biết?Lấy tính ngươi thì e là khó nói!"
Vệ Lục Lang hố đệ đệ không lưu tình chút nào, để báo thù lần trước bị hắn đốt nhà.
Sự gián đoạn này khiến bầu không khí trôi qua và tâm trạng cũng không còn khó chịu như trước đó nữa.
Bất quá ít nhất Vệ Đình thấy hy vọng, thật ra không quá nóng vội.
Hắn giao ngựa cho Vệ Lục Lang, còn mình mang theo Tô Tiểu Tiểu ngồi trên xe ngựa.
Đến Trình gia, Tô Tiểu Tiểu đã dựa đầu vào vai hắn ngủ rồi.
Vệ Đình không đánh thức nàng, đem nàng ôm xuống dưới, Thi triển khinh công đem người đưa về sân Trình Tang. ...
Tô Tiểu Tiểu ngủ một giấc này rất ngon.
Tỉnh lại khi biết Trình Liên cùng Tạ Vân Hạc cũng từ mạch khoáng đã trở lại.
Đây có lẽ lần đầu họ đến mạch khoáng, tựa hồ lại về tới thời mới vừa tiếp quản Trình gia .
Ba vị đại chủ sự bị coi như không được chào đón, còn bị trở thành đám người có dụng tâm.
Thật là oan uổng.
Nha đầu sự cùng bọn họ có quan hệ gì đâu?
Lại không phải bọn họ sai sử?
Bạn cần đăng nhập để bình luận