Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1825: Cháu Trai Bảo Bối Của Vệ Tư 3

Chương 1825: Cháu Trai Bảo Bối Của Vệ Tư 3Chương 1825: Cháu Trai Bảo Bối Của Vệ Tư 3
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ chốc lát rồi nói: "Vậy thì xem ra Thánh Nữ thật sự có thực lực."
"Tất nhiên phải thật sự có thực lực! Người đến tham gia điện tuyển không ai là kẻ vô dụng. Ví dụ như Trình Thanh Tuyết chẳng hạn, ngươi đừng coi dáng vẻ nàng ta có vẻ không quá thông minh, đó là do nàng ta bị gia đình nuông chiều sinh hư, không biết kiềm chế tính tình lại. Nhưng về y thuật và toán học, từ nhỏ nàng ta đã được bồi dưỡng rồi."
Cô bé dừng lại trong thoáng chốc, để tránh bị nghi ngờ mình đánh giá cao người khác lại hạ thấp giá trị bản thân, Doãn Tiểu Điệp lại bổ sung thêm: "Đương nhiên nàng ta còn kém ta xa lắm!"
Tô Tiểu Tiểu: "0.
Doãn Tiểu Điệp như bà cụ non nói: "Lát nữa, ngươi đứng gần ta hơn chút, ta sẽ dạy ngươi, đảm bảo ngươi sẽ thăng cấp!"
Tô Tiểu Tiểu bình thản cười: "Được...
Ở bên kia, sau khi ngủ cả đêm, cuối cùng Vệ Tư cũng đã tỉnh lại.
Ông ấy bị dược vật kiểm soát quá lâu, ý thức hơi hỗn loạn.
Ông ấy không nhớ mình là ai, không nhớ mình đã làm gì, đầu và cơ thể cảm thấy khó chịu đến mức như thể sắp nổ tung.
Nhưng ông ấy không điên cuồng như những con rối khác.
Ông ấy cố gắng kiềm chế nội lực đang cuồn cuộn.
Rầm!
Cánh cửa bị phá vỡ.
Tiểu Hổ cầm chiêng, kêu la om sòm, cả người nhanh chóng chạy vào trong.
"Gia gia, cứu con với!"
Tiểu Hổ lại gây hoạ.
Đêm qua, Vệ Đình bị cha ruột đấm một cú, sau đó lại bị hai anh trai vây lại đánh nhau.
Nửa đêm quay về sau khi trải qua đêm lãng mạn với vợ, dáng vẻ đã lâu rôi không ăn đòn mà khoe khoang, lại bị huynh trưởng đánh ba cái.
Lần này còn có cả Vệ Thanh tham gia, để sát thủ thay mình.
Vệ Đình vô cùng thảm hại, khó khăn lắm mới ngủ bù được.
Thế mà Tiểu Hổ lại chạy vào phòng hắn gõ chiêng...
Tinh thần phụ cương* Vệ Đình không tốt, hắn quyết định cho thằng nhóc này một bài học nhớ đời. ( Phụ cương trong tam cương (ba mối quan hệ trọng yếu trong xã hội: Vua - tôi, cha - con, vợ - chồng)."Tam cương" yêu cầu người có bổn phận là thần, con cái, vợ bắt buộc phải phục tùng tuyệt đối Vua, cha, chồng. Trong đó Vua, cha, chồng phải là tấm gương sáng và là chuẩn mực trong xã hội.
Tiểu Hổ hoảng hốt mang theo chiêng đồng leo lên giường.
Aiiya, không trèo lên được!
Sắp bị bắt rôi! Sắp bị bắt rồi!
Mông nhỏ sắp bị đánh rồi!
"Con mau đứng lại cho tal Xem hôm nay ta dạy dỗ con thế nào..."
Vệ Đình vô cùng giận dữ lao đến.
Bùm!
Trong khoảnh khắc khi hắn bước vào phòng, cánh cửa phòng vốn đang mở rộng lại bị một sức mạnh rất lớn đóng lại.
Vệ Đình bị đập đến mức đầu óc ong ong.
Hắn không tin nổi nhìn cánh cửa phòng đã bị đóng lại trước mặt mình.
Hắn, Vệ Tích Triều, đứa con mà phụ thân yêu thương nhất lại bị phụ thân tàn nhẫn nhốt ở ngoài cửa á?
Đây không phải là sự thật!
Hắn bách trảo nạo tâm* mà cào cửa, vô cùng đau lòng nói: "Cha, con có còn là Tiểu Thất mà chả yêu thương nhất nữa không?”
Cót két...
Cánh cửa được kéo ra từ bên trong.
Mắt Vệ Đình sáng lên: "Cha..."
Hắn bị treo trên tán cây hoè lớn.
Vệ Lục Lang vừa mới thám thính tin tức ở bên ngoài quay về, hắn ta vừa vào hậu viện đã sửng sốt vì người nào đó đang "tự treo cổ”.
"Tiểu Thất, đệ làm gì thế?"
Vệ Đình đang lắc lư trên cành cây, sống không còn gì luyến tiếc nói: "Huynh hỏi cha đi."
Vệ Lục Lang thật sự hùng hổ đi hỏi.
Ba giây sau, một đôi anh em cùng chung cảnh ngộ bị treo trên cành cây, cùng nhau lắc lư qua lại.
Hôm nay Quỷ Phố đã tự sửa soạn chỉn chu, dáng vẻ đoan trang, khí thế uy nghiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận