Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1425: Thái Hậu Hiểu Chân Tướng 3

Chương 1425: Thái Hậu Hiểu Chân Tướng 3Chương 1425: Thái Hậu Hiểu Chân Tướng 3
"Cái gì nhìn không thấu?" Úc Phong không hiểu.
Tư Không Vân thở dài: "Có một số việc, vẫn là không cần hiểu là tốt."
Úc Phong nhíu mày: "Sư phụ, hôm nay ngài rất kỳ quái, có phải đan dược ngài luyện bệ hạ không thích hay không?”
Tư Không Vân cười nhạt: "Sư phụ làm giam chính kết thúc rồi."
Úc Phong ngẩn ra.
Tư Không Vân nói: "Ông ta đã cứu mạng của Hoàng Hậu, ân tình này, ta trả nhiều năm như vậy, cũng trả không sai biệt lắm."
Úc Phong không hiểu ra sao: "Sư phụ... Sao ngài nói kỳ quái vậy? Ai cứu mạng của Hoàng Hậu? Vì sao ngài muốn thay Hoàng Hậu trả ân tình? Ngài... Và Hoàng Hậu..."
Tư Không Vân cúi đầu nhìn quyển sách trong tay: "Úc Phong, ngươi thay sư phụ làm một chuyện cuối cùng."
Úc Phong nói: "Đừng nói một chuyện, một trăm chuyện cũng được!"
Tư Không Vân đưa quyển sách cho hắn ta: "Sáng sớm ngày mai, mang theo nó ra khỏi thành, đi huyện Ngô, nơi đó sẽ tự có người tiếp ứng ngươi. Nhớ kỹ, đừng nhìn nội dung quyển sách."
'Sư phụ yên tâm, ta sẽ không xeml"
Úc Phong thu quyển sách lại.
Tư Không Vân không nhiều lời nữa.
Hôm sau trời chưa sáng, Úc Phong cầm theo quyển sách xuất phát, ai ngờ mới vừa ra khỏi thành đã bị thám báo Cảnh Tuyên Đế bắt được.
Thám báo đoạt quyển sách của hắn ta, mở ra nhìn.
Là trống không, bọn họ trúng kết
Tư Không Vân tổng cộng phái hơn ba mươi cao thủ câm quyển sách khác nhau từ cửa thành đi ra ngoài.
Mất công Cảnh Tuyên Đế nhiều thám báo, nếu không thật sự không theo dõi được.
Lúc chạng vạng, rốt cuộc thám báo của Cảnh Tuyên Đế ở ngoài bắc cửa thành đoạt lại danh sách chân chính.
Mấy ngày này Vệ Đình thường xuyên ra vào Ngự Thư Phòng, thám báo có phẩm cấp hắn nhận ra hết.
Hắn nhìn chằm chằm vào động tĩnh Ngự Thư Phòng, thấy có gương mặt quen thuộc đi Thái Hòa Điện, trong lòng hắn hiểu rõ.
Hắn cũng lập tức đi Thái Hòa Điện, vào Ngự Thư Phòng trước thám báo một bước. "Be hạt"
Thám báo cầu kiến.
"Tiến vào." Cảnh Tuyên Đế nói.
"Tìm được danh sách!" Thám báo quỳ một gối xuống đất, đôi tay trình lên.
Phúc công công muốn đi lấy, Vệ Đình nói: "Để ta."
Hắn đi lên trước, lấy danh sách, tỉ mỉ kiểm tra rồi một lần: "Không có độc, không có ám khí."
Vừa nghe hắn là đang kiểm tra độc và ám khí, Cảnh Tuyên Đế và Phúc công công cũng không nghi ngờ cái gì.
Ngay ở lúc hắn xoay người, một chiêu đổi trắng thay đen, thả danh sách vào tay áo rộng, đưa cho Cảnh Tuyên Đế danh sách giả sớm đã chuẩn bị tốt.
Trên danh sách giả không phải tham quan ô lại, chính là người từng có cấu kết với Mạc Quy Viễn, cộng thêm mấy đại oan Bắc Yến, cũng không tính oan uổng bọn họ.
Cảnh Tuyên Đế mở danh sách ra, nhìn bên trên ghi từng cái tên quen thuộc, tức đến huyết khí cuồn cuộn.
Vệ Đình thầm nghĩ, chỉ thế mà huyết khí cuồn cuộn? Cho ngươi xem danh sách thật, ngươi không thăng thiên tại chỗ thì không được?
Danh sách thật có thể có lực đánh vào danh sách giả này lớn hơn, ông ta vừa mới chỉ là tùy ý xem, đã thấy vài vị tâm phúc của Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế siết chặt danh sách: "Trâm ngược lại muốn nhìn, lúc này ông ta còn có gì để nói!"
Dứt lời, Cảnh Tuyên Đế nổi giận đùng đùng mà đi Vĩnh Thọ Cung.
"Be hạ, bệ hạ đừng xúc động, bệ hại"
Vệ Đình làm bộ làm tịch mà kêu vài câu, từ Ngự Thư Phòng ra. ...
Hoàng Thành Tư.
Tô Thừa mới vừa tuần tra trở về, trở lại nha thự cấm vệ quân.
Tới gần canh giờ cơm trưa, nhà bếp truyên đến từng mùi thịt.
Tô Thừa bụng đói kêu vang, hơi nhớ tay nghề của khuê nữ.
Phó thống lĩnh là có phòng riêng của mình, ông tiến vào Hoàng Thành Tư muộn, vị trí phòng riêng hơi ở cuối, cân đi ngang qua phòng thống lĩnh chính với vài vị phó thống lĩnh khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận