Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1458: Gia Cát Thanh Đến 1

Chương 1458: Gia Cát Thanh Đến 1Chương 1458: Gia Cát Thanh Đến 1
Đã nhiều ngày là nguy hiểm nhất, chịu nổi là có thể sống, nhưng tuyệt đại đa số người bệnh đều không chịu nổi.
"Trước hạ nhiệt độ cơ thể xuống, thử trị liệu kháng virus xem."
Tô Tiểu Tiểu nói với Trịnh thái y: 'Làm phiền Trịnh thái y ở bên ngoài canh, đừng để cho bất kì kẻ nào tiến vào, ta phải dùng dược cho hắn."
"Vâng, là dùng dược hổ lang sao?"
Trịnh thái y cảm thấy nhất định là như thế, bằng không sẽ không bảo ông đi ra: "Ngươi đừng xúc động... Nếu xảy ra chuyện, ta phải chịu trách nhiệm với ngươi!"
"Nếu trong lúc ta trị liệu ngươi ở chỗ này, mới thật sự là phải gánh trách nhiệm với ta."
Một chiêu của Tô Tiểu Tiểu đâm trúng tử huyệt của Trịnh thái y, Trịnh thái y xám xịt đi ra ngoài canh.
Ông ấy không tin Tô Tiểu Tiểu có thể chữa khỏi bệnh đậu mùa.
Nghe giọng của nàng là tiểu nha đầu rất trẻ tuổi, chỉ sợ ngay cả kinh nghiệm làm nghề y cũng chưa nhiều, không rõ sao điện hạ mời một người như vậy đến đây.
Phòng cách vách.
Lấy sở viện phán câm đầu các thái y đang thương nghị bệnh tình của tiểu quận vương.
"Chư vị có cách hay không?"
Sở viện phán nói xong, thật lâu không ai dám trả lời ông ta.
Nếu bị bệnh khác còn dễ nói, bệnh đậu mùa quả thật là bệnh không thể trị, Hoa Đà tái thế cũng không có cách.
Sở viện phán nhìn vê phía thái y đầu tóc hoa râm bên tay trái: "Lưu thái y, ta nghe nói lúc trước ngươi từng chữa khỏi bệnh đậu mùa."
Lưu thái y xấu hổ cười: "Phương thuốc kia... Chưa chắc hiệu quả với tiểu quận vương, thân thể tiểu quận vương suy nhược, dược hổ lang không dùng được, nếu không bệnh không thể trị, người trước đã chết."
Thái y còn lại gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Lưu thái y thở phào một hơi, chân tướng là hắn thời trẻ xác thật từng khám cho một người bệnh bị bệnh đậu mùa, nhưng người bệnh kia không phải uống thuốc của ông ta, là bản thân mạng lớn chống chịu được, sau đó ông ta lại dùng phương thuốc đồng dạng đi trị liệu người bệnh bệnh đậu mùa còn lại, deu không ngoại lệ hoàn toàn thất bại.
"Đấn tột cùng là tiểu quận vương nhiễm bệnh đậu mùa như thế nào..."
Sở viện phán nhìn thái y trẻ tuổi ngồi ở cuối cùng, nghiêm túc nói: "Đây không phải là chuyện ngươi nên nhoc long.
"Vâng." Thái y trẻ tuổi vội vàng nhận sai.
Sở viện phán nói: "Chư vị có cách gì hay, phương thuốc cổ truyền, thuật châm cứu... Đều lấy ra, đừng tưởng không trị là có thể chỉ lo thân mình, bệ hạ yêu thương tiểu quận vương, một khi mạng hắn không giữ nổi, toàn bộ Thái Y Viện đều sẽ bị vấn tội!"
Mọi người nghe đến đó quả thật là nản lòng thoái chí.
Đây chính là bệnh đậu mùa, lại không phải bệnh gì khác.
Mọi người thương thảo nửa ngày cũng không thương thảo ra một phương án trị liệu thích hợp.
Ánh mắt sở viện phán đảo qua, hỏi: "Các ngươi đều đến đây, là ai canh ở tiểu quận vương bên kia?"
Trương thái y đáp: "Là Trịnh thái y và Lương thái y.'
Sở viện phán nhíu mày lại: "Ta đi qua nhìn một cái."
Trịnh thái y ở cửa bồi hồi một lúc lâu, rất nhiêu lần thiếu chút nữa chạy vào ngăn cản Tô Tiểu Tiểu, cuối cùng đều nhịn xuống.
"Nha đầu này đang làm gì vậy? Rốt cuộc có thể trị hay không?”
"Điện hạ hồ đồ, giao tính mạng của tiểu quận vương vào trong tay một nha đầu!"
"Không được, ta phải đi tìm điện hại"
Trịnh thái y mới vừa đi hai bước, cuối hành lang đã truyền đến tiếng của đám người sở viện phán.
"Một lát dựa theo phương thuốc kia, trước lấy một bộ dược tới."
"Vâng, viện phán đại nhân, ta nhớ kỹ."
Không tốt!
Người tới!
Trịnh thái y đẩy cửa phòng ra, bước nhanh vào, nói với Tô Tiểu Tiểu sau bình phong: "Sở viện phán lại đây! Ngươi nhanh thu tay lại
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận