Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 951: Con Gian Cua Tieu Tieu 2

Chuong 951: Con Gian Cua Tieu Tieu 2Chuong 951: Con Gian Cua Tieu Tieu 2
Người trước là vấn đề địa vị nằm đó, người sau địa vị hơi kém, nhưng y lại có chỗ dựa, hơn nữa đầu óc thông minh hơn Công chúa Huệ An, đoán chừng Công chúa Huệ An đã bị chịu không ít thiệt thòi.
Công chúa Huệ An biu môi nói: "Quách Linh Tê là nhà mẹ ruột của Thái hậu. Thái hậu luôn yêu thương nàng ta. Còn phụ hoàng ta ấy à, lại rất kính trọng Hoàng thái hậu, vì vậy ta vẫn phải nhường Quách Linh Tê”
"Hơn nữa, đại ca nàng ta và đại ca và nhị ca ta là bạn tốt ,, đại ca nàng ta rất lợi hại."
Dừng một chút, nàng ta nói thêm: "Lợi hại như Đình ca ca vậy, nếu hắn biết ngươi đánh muội muội hắn thì ngươi sẽ rất thảm. Nhưng cũng may hắn hiện tại không có ở kinh thành, ngươi vẫn nên lo lắng chỗ Hoàng thái hậu đi, chỗ bà ấy ta không thể nói được gì, Tĩnh Ninh cũng không thể nói được!"
Tô Tiểu Tiểu hỏi: Ngài đã bị đại ca nàng ta chỉnh qua rồi sao?"
"Đương nhiên là không, ta là công chúa, hắn làm sao dám bắt nạt ta, nhưng có một thiên kim tiểu thư chạm vào con chó cưng của Quách Linh Tê, ngày hôm sau..."
Trong mắt Công chúa Huệ An lóe lên một tia kinh hãi.
Quách Linh Tê bị tạt mực tung tóe, đương nhiên không thể ra ngoài với mực đầy người khiến nàng ta mất mặt.
Nha hoàn của nàng ta đi Chiêu Dương Điện, Chiêu Dương Điện phái cổ kiệu đưa nàng ta đến Chiêu Dương Điện tắm rửa thay quần áo sạch sẽ.
Bạch Hi Hòa ngồi trong sân uống trà, phơi nắng.
Quận chúa Linh Tê tắm rửa xong mới đi ra: "Cô."
Bạch Hi Hòa gật đầu: "Ngôi đi."
Quận chúa Linh Tê ngồi xuống chiếc ghế đá bên cạnh bà ấy.
Tiểu Doãn Tử bưng một chén trà thơm đến, cười nói: "Quận chúa, đây là hoa khô do Hoàng thái hậu tự mình phơi khô, xin mời ngài nếm thử."
Quận chúa Linh Tê bưng chén trà lên nhấp một ngụm, giọng nói tram thấp mềm nhẹ: "Vị ngon lắm”"
Bạch Hi Hòa liếc nàng ta một cái, hỏi: "Ngươi lại cùng Công chúa Huệ An gây chuyện sao?"
Quận chúa Linh Tê cụp mắt xuống, không nói gì.
Nha hoàn ở một bên buồn bực nói: "Không phải Công chúa Huệ An, là một thiên kim thế gia."
Bạch Hi Hòa nhấp một ngụm trà thơm không vị: "Có thiên kim tiểu thư nào mà có thể ức hiếp lên trên đầu chủ tử ngươi?" Nha hoàn to cáo: "Hoàng thái hậu không biết đâu, đại tiểu thư vừa được Tần gia đưa về kia rất kiêu căng. Ỷ có sự che chở của phủ Hộ Quốc Công và phủ Trấn Bắc Hầu, ở cung học tập nhưng lại không coi ai ra gì. Hôm nay lại còn vung tay với quận chúa, vừa hất mực lại còn vung roi.
Vừa nói, nàng ta vừa nắm lấy cánh tay trái của Quận chúa Linh Tê, xắn tay áo lên: "Hoàng thái hậu nhìn xem, cánh tay Quận chúa Linh Tê đều sưng lên rồi!"
Bạch Hi Hòa nhìn vết roi sưng đỏ trên cánh tay Quận chúa Linh Tê: "Nàng đánh ngươi thật à?"
Quận chúa Linh Tê gật đầu và bỏ ống tay áo xuống.
"Sao nàng ấy lại đánh ngươi?" Bạch Hi Hòa hỏi.
Quận chúa Linh Tê không nói gì.
Nha hoàn nghẹn ngào nói: "Quận chúa vô tình làm rơi khối mực lên trên người nàng ta. Quận chúa đã xin lỗi rôi nhưng nàng ta không nghe. Trước mặt mọi người đã giật lấy nghiên mực làm nhục công chúa! Thậm chí còn giật giây công chúa Tuệ An để đối nghịch với quận chúa. Ngài cũng biết công chúa Tuệ An và quận chúa từ xưa giờ không hợp nhau, làm sao có thể chịu đựng được sự xúi giục như vậy?”
"Bẩm Hoàng thái hậu, quận chúa là ngài yêu thương từ nhỏ đến lớn, hiện tại lại bị bắt nạt như thế này, người nhất định phải làm chủ thay quận chúa”
Có chút bài bản, hôm nay tới nơi này là có chuẩn bị mà đến rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận