Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2103: Cha Vệ Phá Hủy Vương Cung 1

Chương 2103: Cha Vệ Phá Hủy Vương Cung 1Chương 2103: Cha Vệ Phá Hủy Vương Cung 1
Tiểu thái giám ngơ ngác nói: “Tam điện hạ ở đó sao?”
Tam điện hạ muốn sủng hạnh đệ tử của điện Thánh Nữ, nên tất nhiên không muốn để mọi người biết, chắc chắn sẽ đuổi cung nhân và thị vệ ra ngoài.
Trong đầu cung nữ hiện lên một suy đoán, nàng ta không còn để ý tới Tô Tiểu Tiểu, vén váy nhanh chóng chạy về phía Ngự Hoa Viên.
Tô Tiểu Tiểu thấy nàng ta đột nhiên bỏ lại mình chạy đi thì cảm thấy kỳ quái mà, sờ cằm.
“Xem ra là rất gấp.”
Nàng vừa lẩm bẩm xong thì một bàn tay to khỏe nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng ra phía sau hòn non bộ.
"Là ta."
Giọng nói từ tính của Vệ Đình thì thâm bên tai nàng.
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn, đột nhiên run rẩy.
Vệ Đình phủi tay áo, vẻ mặt lạnh lùng ngạo mạn nói: "Không cần kích động như vậy."
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn cái đầu chổi dựng ngược của hắn, rồi nhìn dáng vẻ tự cho là lạnh lùng ngầu lòi của hắn... Nàng véo đùi, nhịn xuống nụ cười khiến hắn có thể tử hình ngay tại chỗ vì xấu hổ.
Vệ Đình không biết hình tượng hiện tại của hắn trông mắc cười như thế nào, hắn còn giả bộ giống như đóa hoa cao lãnh nói: Không phải nàng vào cung cùng Doãn Tiểu Điệp sao? Sao nàng lại ở đây một mình? Có phải nàng lại không nghe lời, đi điều tra cao thủ thần bí kia đúng không?”
Tô Tiểu Tiểu lườm hắn: "Không phải, vừa rồi ta mới ra khỏi Thừa Đức Điện của Nam Cương VƯƠơng, còn chưa thấy bóng dáng của cao thủ."
Vệ Đình nói: "Vậy sao nàng lại đi một mình?”
Tô Tiểu Tiểu nói ra chuyện tiểu cung nữ đến tìm mình, không giấu giếm suy đoán của mình.
"Tam vương tử? Chính là người cầu hôn công chúa Huệ An?”
Trong mắt Vệ Đình hiện lên một tia lạnh lẽo.
Đúng là ăn gan hùm mật gấu, không ngờ hắn còn dám nhớ thương Tiểu Khổng Tước mập.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Dù sao thì hắn cũng là người cầu hôn Huệ An. Lần trước trong thánh tuyển ta không nhìn thấy rõ mặt mũi, lần này ta phải đến nhìn cho kỹ."
Vệ Đình nói: "Không cần nhìn."
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt: "Làm sao vậy?"
Vệ Đình ra hiệu cho Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía đông. Tô Tiểu Tiểu quay lại và nhìn thấy hai thị vệ đang khiêng một người đàn ông vết thương chồng chết trên tấm ván gỗ ra ngoài.
Hắn dường như vừa trải qua một trận hỏa hoạn, hắn bị hói nửa đầu vì một bên tóc bị đốt trụi.
Ống tay áo cùng vạt áo cũng bị cháy.
Thắt lưng và bụng được che bằng áo choàng của thị vệ.
Không biết là đã hôn mê hay không mà không thể cử động được nhưng cả người vẫn cứ co giật, run rẩy.
Tô Tiểu Tiểu cảm thán: "Trông khá là thảm hại..."
“Tam điện hạ... tam điện hạ...'
Cung nữ vừa đi tìm Tô Tiểu Tiểu chạy đến, đỡ tấm ván gỗ khóc thảm thiết.
Chà, nhìn dáng vẻ này của Tam vương tử thì có vẻ nàng không cần gặp hắn nữa.
Dù sao một thời gian dài sau này nàng không cần nhìn thấy hắn nữa.
Trận hỏa hoạn này đến đúng lúc thật.
Trong Vương cung, chuyện này chưa xong đã xảy ra chuyện khác.
Đám cháy trong Ngự Hoa Viên khó khăn lắm mới dập được một nửa, bên kia Vương cung lại truyên ra tiếng hét sợ hãi.
"Xách nước đến Tàng Kinh Các!"
"Mau dập lửa ở nhà kho!"
"Lục Bộ bị cháy rồi!"
"Đan phòng... Đan phòng phát nổ rồi!"
Tô Tiểu Tiểu cùng Vệ Đình giật mình.
Đám cháy ở Ngự Hoa Viên còn chưa được dập, ai làm Đan phòng phát nổ?
Hai vợ chông tâm hữu linh tê, cùng hiện lên một suy nghĩ đáng sợ trong đầu, hai người đồng thời dừng lại.
Tô Tiểu Tiểu ngây người nhìn Vệ Đình: "Cha có đến đây không?”
Vệ Đình lúng ta lúng túng trả lời: "Có."
Một suy nghĩ hiện lên đầu hai người.
Hai người quay đầu rời đi ngay!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận