Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2184: Ngũ Hổ Lập Công, Đại Ca Ra Tay. 2

Chương 2184: Ngũ Hổ Lập Công, Đại Ca Ra Tay. 2Chương 2184: Ngũ Hổ Lập Công, Đại Ca Ra Tay. 2
Da được nướng nóng hổi với một lớp mỡ, bên trên là thịt thỏ căng mọng, mùi thơm của thịt thỏ thoang thoảng khắp suối.
Các Quỷ ảnh vệ đều nuốt nước bọt.
Vệ Đình trực tiếp buộc nó vào một thanh gỗ rồi đưa cho Tông Chính Minh.
“Bệ hạ, thịt thỏ đã nướng xong rồi.”
Tạ Cẩn Niên mở cửa lều ra, câm hai con thỏ vào.
Ước chừng một khắc sau, Tạ Cẩn Niên đi ra, trong tay cầm hai cây gậy gõ.
Tông Chính Minh không muốn ăn nên thịt thỏ còn rất nhiều.
Tạ Cẩn Niên đưa cho Vệ Đình một cái chân thỏ, phần còn lại chia cho các Quỷ ảnh vệ.
Y quay trở lại xe ngựa và cho hai con chim ăn thức ăn dành cho chim.
Quạ đen ăn ngon lành.
Ngũ Hổ không chịu ăn.
Tạ Cẩn Niên sờ Tiểu Anh Vũ nói: "Nhốt trong lồng, ngươi không vui à?"
Ngũ Hổ uể oải không để ý đến y.
Tạ Cẩn Niên hơi do dự rồi đóng cửa lồng lại.
Ngũ Hổ đã bị sốc.
Không cho điểu gia ra ngoài đi dạo? !
Lúc này mọi người đang ăn cơm, cũng không có người để ý đến Vệ Đình.
Nhưng xe ngựa của Tông Chính Minh không được phép để người khác đến gần, nếu hắn đi qua như vậy quá đột ngột.
Ngay khi Vệ Đình đang do dự về cách tạo ra sự hỗn loạn, Trình Liên trong một chiếc xe ngựa khác đột nhiên tỉnh dậy.
Vừa mở mắt ra, xung quanh bà ta là bóng tối, bà ta sợ hãi hét lên rồi nhảy ra khỏi xe ngựa.
Bà ta thậm chí còn không thèm nhìn, bà ta chạy về phía trước và hét lên: "Có người đến... cứu ta với...
Vệ Đình chớp lấy cơ hội và bắn một hòn đá vào bắp chân của bà ta.
Đầu gối của Trình Liên mềm nhữn, bà ta không tự chủ mà đâm vào xe ngựa của Tông Chính Minh phía trước.
Vệ Đình lao tới đỡ lấy bà ta, đồng thời dùng thân mình che chắn không dấu vết đập vào xe ngựa một chưởng.
Đùng! Lồng chim bị đụng rơi, cửa bị mở ra.
Hai con chim nhỏ vỗ cánh bay ra khỏi xe.
Lúc Tạ Cẩn Niên từ chỗ Tông Chính Minh lao tới thì Ngũ Hổ và con qua đen đã biến mất.
*
Doãn Sùng Sơn đến Trình gia để gặp Tông Chính Huy, cầu xin Tông Chính Huy quay trở lại Vương cung ngay lập tức để chủ trì đại cục.
Mặc dù Thái hậu đã thừa nhận thân phận của ông ta nhưng vẫn có nhiều đại thần tỏ ra nghỉ ngờ đối với chuyện này.
Tuy nhiên, cho dù có người phản đối Tông Chính Huy thì vào lúc này cũng không thể làm gì được.
Sáu bộ tộc tiến lớn đã đến biên quan, Ngự Lâm quân bị khống chế, điện Thánh Nữ cũng án binh bất động, không có thế lực nào có thể đối phó được với quân lực của hai bộ tộc Thanh Long và Phục Hổ.
Tông Chính Huy vốn muốn đợi Trình Tang tỉnh lại roi mới đi, nhưng tình thế cấp bách, Tông Chính Minh đã phái người đi bắt Trình Tang, cần phải nhanh chóng diệt trừ Tông Chính Minh.
Hắc Giáp Quân tiếp tục ở lại Trình gia.
Tô Tiểu Tiểu, Quỷ Phố và Vệ Lục Lang quay lại hẻm Trường Lưu.
Trong phòng Vệ Thanh, Vệ Lục Lang nói ra suy đoán của đại ca.
Vệ Thanh gật đầu: "Ta cũng nghĩ Tiểu Thất hẳn là đi bắt Tông Chính Minh."
"Đệ ấy có thể tự mình bắt được sao? Nếu tung tích bị phát hiện thì thật đáng sợi" Vệ Lục Lang lo lắng cho đệ đệ mình.
Vệ Thanh suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Tiểu Thất có để lại ám hiệu gì không?”
Vệ Lục Lang lắc đầu: "Ta và đại ca đã tìm kiếm khắp Vương cung, nhưng không tìm thấy gì cả. Chẳng lẽ Tiểu Thất lại xảy ra chuyện gì sao?"
Vệ Thanh nói: "Tiểu Thất rất thông minh."
Đầu óc của Trạng nguyên cũng không phải để trang trí.
Vệ Thanh tiếp tục nói: "Nếu đệ ấy đi theo thì dọc đường nhất định sẽ để lại ám hiệu cho chúng ta. Nếu không, chỉ có một khả năng là đệ ấy không tiện làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận