Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 63: Tướng Công 3

Chương 63: Tướng Công 3Chương 63: Tướng Công 3
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Trân Phong đang đứng ở một bên: "Cửu cửu cũng nghĩ như thế sao ạ?”"
Trân Phong lông mày càng nhíu chặt hơn: "Đại Nha, tuy lời của cửu mẫu ngươi có khó nghe một chút, nhưng cũng là sự thật. Nếu nhà ngươi không có khả năng cho nhiều sính lễ như vậy, nhưng ít đi một chút cũng được.'
Hoàng Thị gần như hét lên trong tiềm thức: "Không cho ítI Ít đi thì hôn sự của Đại Lang phải làm sao đây
Tô Tiểu Tiểu liền mỉm cười: "Hóa ra, là cửu mẫu cũng là vì chuyện thành thân của đại biểu ca mà thôi. Cửu cửu, cửu mẫu là đang có ý định bán đi hài tử ngoài giá thú, dùng bạc từ sính lễ có được đem đi cho nhỉ tử cả cưới vợ sao? Kế hoạch như ý thật hay đấy, như đáng tiếc, cái việc coi tiền như rác này, Tô Đại Nha ta không làm!"
Tô gia gây ồn ào quá mức, chi nên đã thu hút nhiêu người cùng thôn đến xem ở cửa.
Tức phụ thứ hai Lưu Sơn ở nhà bên cạnh Hoàng Thị là người đến đầu tiên, và nghe được nhiêu nhất.
"Nhà họ Trần đến cưới vợ cho nhi tử của họ."
Nàng ta đứng bên lề thay mặt mà giải thích: "Họ cần hai mươi lượng bạc làm sính lễ."
"Đến tận cửa để làm tế tử."
"Đúng."
"Không phải nhi tử tú tài, mà là lão nhị! Hài tử do thứ thê của ông ta sinh ra ở bên ngoài! Đúng vậy! Đứa bé có chân phải hơi khập khiễng!"
Tin dữ về nhà họ Trân, đã lan truyền khắp mười dặm tám thôn.
Bình thường, với hoàn cảnh tồi tệ của Tô Đại Nha như vậy, thì việc cưới một hài tử ngoài giá thú tàn tật sẽ được coi như nồi nào úp vung nấy, và họ sẽ rất hợp nhau.
Nhưng Trần gia lại đòi hai mươi lạng bạc làm lễ vật, thì thật sự là không biết xấu hổ.
Tôn Nhị Quái hét lên: "Đại Nha! Nhi tử của ta sẽ làm tế tử nhà ngươi! Ngươi chỉ cần cho ta hai lạng là đủi"
Hà Thị trừng mắt nhìn ông ta và nói: "Đâu đâu đâu! Nhi tử ông từ đâu đến?"
Mọi người đều cười.
Sắc mặt Hoàng Thị liền trở nên khó coi, chẳng lẽ bà ta không biết rằng một hài tử ngoài giá thú chẳng đáng giá hai mươi lạng bạc sao?
Chỉ là ba người nhà họ Tô vẫn luôn đáp ứng yêu cầu của Trần gia, và cho dù nha đầu này ở bên ngoài có kiêu ngạo đến đâu, thì khi ở trước mặt bà ta cũng chỉ ngoan ngoãn mà nghe lời mà thôi. Nhưng hôm nay lại giống như một người khác, không có dầu cũng chẳng có muối!
Và cũng là lỗi của bà ta khi không biết trong tay bọn họ thực sự có hai mươi lạng! Nếu biết, thì đã sớm đến lấy tiền rồi!
Người cùng thôn đến xem ngày càng nhiều, cho nên bà ta không thể làm bậy nữa, thế là bà ta đành gượng cười và nói: "Đại Nha, cửu mẫu cũng vì muốn tốt cho con mà thôi, con chỉ có thể gả cho nhị biểu ca của con mà thôi, và sau này mới có được những ngày tháng tốt đẹp."
Tô Tiểu Tiểu: "Cửu mẫu, con có tướng công rồi"
Hoàng Thị cười ha ha mà nói:”Ta không tin, nếu có chuyện đó thì con gọi hắn ra đây đi!"
"Tô Béo Nha không lừa ngươi, nàng ấy thật sự đã thành thân rồi, chúng ta toàn bộ đều có góp tiền cho việc đó!"
"Đúng! Cho ba phần tiên mừng lận đó!"
"Người nhà còn mang theo ba hài tử của thê tử trước nữa!"
"Đúng là chưa từng thấy qua, Béo Nha, không phải là vì tướng công của nàng ấy quá xấu xí cho nên không muốn cho gặp người khác sao?"
"Ha ha ha..."
Bà con lại cười lớn.
Tô Tiểu Tiểu cuối cùng cũng hiểu, nhóm người này đến xem náo nhiệt chứ không gây ra chuyện gì lớn, không giúp đỡ Hoàng Thị cũng không thiên vị nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận