Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1257: Lại Gặp Chuông Sắt 1

Chương 1257: Lại Gặp Chuông Sắt 1Chương 1257: Lại Gặp Chuông Sắt 1
Quách thừa tướng ý thức được hai người họ đang nghiêm túc, bằng không sẽ không để lộ mặt mũi cho mình thấy.
"Sao ta có thể đảm bảo các ngươi sẽ tha cho ta?"
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt không đổi nói: "Ngài không thể đảm bảo, ngài có thể đánh cược. Đừng bịa chuyện, bởi vì ta còn bắt được một đồng bọn của ngài, nếu bằng chứng của hai người không khớp, vậy thì đều phải chết!"
Quách thừa tướng siết chặt quả đấm.
Bị hai tiểu bối uy hiếp là một chuyện vô cùng mất mặt, nhưng mà trực giác mách bảo ông ta, nha đầu này tuyệt đối sẽ không nói dối, thật sự có khả năng nàng sẽ giết ông ta.
"Xùy." Vệ Đình cười: "Xem ra thật sự có đồng bọn."
Sắc mặt Quách thừa tướng thay đổi, lần này ý thức được mình đã bị người ta dẫn dắt.
Nha đầu kia nhìn giống như kích động dễ giận, nói chuyện không suy nghĩ, nhưng thật ra mỗi chữ đều là cạm bẫy.
Tô Tiểu Tiểu hờ hững nói: "Đã suy nghĩ kỹ chưa, Quách thừa tướng? Chỉ còn lại một dặm đường thôi."
Phù Tô đánh xe ngựa chạy vù vù, bánh xe và vó ngựa suýt chút nữa bốc khói.
Răng của Quách thừa tướng đều đau cả rồi, chạy chậm một chút sẽ chết sao?
"Một trăm bước."
“Tám mươi bước.
"Năm mươi bước.'
Tô Tiểu Tiểu đếm ngược cái chết.
Mồ hôi lạnh của Quách thừa tướng tuôn ra, ông ta biết rõ, bản thân cần phải đưa ra lựa chọn.
Đôi mắt ông ta rũ xuống, siết chặt nắm đấm.
Đúng vào lúc Tô Tiểu Tiểu đếm đến ba mươi bước, ông ta đột nhiên đứng dậy xông ra ngoài!
Ông ta muốn nhảy khỏi xel
Chỉ cân được người trên đường nhìn thấy, bọn họ sẽ không có can đảm làm gì mình!
Tô Tiểu Tiểu thật sự không ngờ tới Quách thừa tướng tuổi tác đã cao lại có thể phản ứng nhanh trí như thế ở thời khắc nguy hiểm, nàng hơi bối rối.
Nàng không định ngăn Quách thừa tướng lại, Vệ Đình cũng không động thủ.
Hai người nhớ tới Phù Tô ở bên ngoài, luôn có thể ngăn người lại.
Nào biết vận may hôm nay của Quách thừa tướng quả thật hơi xui xẻo, ông ta tự ngã xuống, đập mạnh vao cửa.
Ông ta vừa kích động, vừa sốt ruột, hỏng chuyện rồi.
Cơ thể ông ta bắt đầu co giật, miệng méo qua một bên.
"Ông ta sao rồi?" Vệ Đình hỏi.
"Phù Tô, dừng xe!" Tô Tiểu Tiểu lập tức nói.
Phù Tô vội dừng xe ngựa lại.
Tô Tiểu Tiểu bảo Vệ Đình và Phù Tô kéo hết rèm ra, ánh sáng và không khí trong lành tràn vào.
"Ông ta trúng gió rồi!" Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu nghiêm trọng, quỳ xuống bên cạnh Quách thừa tướng, cở đai lưng và quần áo của Quách thừa tướng ra, để Quách thừa tướng nằm ngang, chỉnh đầu của ông ta nằm nghiêng.
Quách thừa tướng nhìn chằm chằm nơi nào đó.
Vệ Đình thuận theo ánh mắt ông ta tìm đến một chỗ tối, rút ra một quyển trục, sau khi mở ra là một bức họa.
"Là người đó sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Quách thừa tướng liếc nhìn một lần cuối, sau đó mất đi ý thức.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình không hẹn mà cùng hiểu ra, đây chính là bức họa của người đứng đằng saul
Chỉ đáng tiếc không đợi hai người nhìn rõ người được vẽ trên bức họa là ai, thì một bóng đen bay đến cướp đi, đánh ra một đòn roi nặng nề cuốn lấy bức họa đi!
"Ta đuổi theo!"
Vệ Đình đuổi theo nam tử bịt mặt đó.
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục cấp cứu cho Quách thừa tướng.
Người này còn hữu dụng, tạm thời không thể chất.
Cứu chữa được nữa giờ, lại có mấy người bịt mặt đến, tay bọn họ câm đại đao, người tới không thể coi thường.
Phù Tô và bọn họ giao thủ, không biết sao bọn họ không muốn đấu với Phù Tô, để lại hai người ngăn Phù Tô, còn ba người khác vây quanh xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu tung ra một túi độc dược.
Ba người vội vàng đẩy ral
Nhưng rõ ràng bọn họ có chút đầu óc, lúc lui ra lại chặt đứt dây cương, thả ngựa chạy mất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận