Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 781: Đình Ca Phương Pháp 3

Chương 781: Đình Ca Phương Pháp 3Chương 781: Đình Ca Phương Pháp 3
Tần Giang biết Tô Thừa đang ở cách đó không xa, sau khi ngã xuống đất lập tức muốn gọi Tô Thừa, nhưng hành động của đối phương quá nhanh, đá một cái vào huyệt câm của ông tai
"Ôi chao! Con mồi đã chạy rồi!"
Tô Thừa mới lơ dang một lát mà vật nhỏ lại chui vào trong cỏ.
Nên đuổi theo con mồi hay nên đến xem Tần Giang một cái?
Chắc không có chuyện gì xảy ra với tên kia đâu nhỉ?
Nếu có chuyện gì xảy ra thì liệu có đổ lỗi cho ông không?
Tô Thừa không quan tâm đến sống chết của Tần Giang, nhưng ông không thể để cái chết của Tần Giang ảnh hưởng tới thành tích của mình được.
Bình thường Tô Thừa là một người lắm lời, vô tâm, nhưng khi thật sự có chuyện quan trọng thì ông cũng có phán đoán của riêng mình.
Ông suy nghĩ một chút, quyết định đi xem Tần Giang trước.
Ngay khi ông ghì chặt dây cương để đổi hướng thì những cấm vệ quân bên cạnh ông cũng di chuyển.
Cấm Vệ Quân lặng lẽ đi theo Tô Thừa, bàn tay to lặng lẽ sờ lên vào con dao găm trên thắt lưng.
"Ngươi... Tô Thừa quay người lại.
Cấm vệ quân bắn phi đao về phía Tô Thừal
Ấn đường Tô Thừa giật giật!
Nhưng mà phi đao cũng không hề đâm trúng Tô Thừa, mà là bay qua đầu Tô Thừa, trực tiếp đâm vào một tên cấm vệ quân khác đang cam kiếm tiến ve phía Tô Thừa!
Leng kengl
Đối phương dùng trường kiếm để chặn phi đao lại, nhưng cũng bởi vì hành động này mà hắn ta đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để ám sát Tô Thừa.
"Thật là ngu ngốc!" Cơ thể Tô Thừa run lên, ông cũng nhận ra là suýt chút nữa là mình đã bị giết.
Ông vội vàng thúc ngựa đi vài bước và rút đại đao trên yên ngựa ra.
Cấm vệ quân ám sát Tô Thừa lộn nhào vài vòng trên không trung và hạ cánh vững vàng xuống khoảng trống trước mặt hai người.
Tô Thừa nhìn hắn, lại nhìn cấm vệ quân bên cạnh mình, vừa rồi người này đã cứu ông.
"Tình huống gì đây?"Ông hỏi. Cấm vệ quân bên cạnh nói một cách bình tĩnh: "Ngươi cứ đuổi theo con mồi trước đi, nơi này cứ giao cho ta, ngươi không cần -"
Tô Thừa thúc ngựa rời dil
Cấm vệ quân nào đó: "..."
Cấm vệ quân nào đó mặt xám như tro tàn, nói hết cả câu: "Lo cho ta."
Cấm vệ quân kia trơ mắt nhìn Tô Thừa đi xa, sắc mặt trâm xuống, nhìn đồng bạn của mình: "Ngươi không phải là Trình thị vệ, rốt cuộc ngươi là ai?"
Người nào đó cong môi cười lạnh, chỉnh lại mặt nạ da người trên mặt, rút trường kiếm ra, xoay người va vào gáy hắn ta một cái, nói một cách cực kỳ ngạo mạn.
"Kẻ tâm thường như ngươi không xứng đáng để hỏi tên thần!"
Cấm vệ quân: '..."
E là người này bị bệnh nặng rồi!
Cấm vệ quân nhìn cái gáy của người nào đó như nhìn kẻ ngốc, có xúc động muốn đập chết hắn ta.
Hắn ta tốn rất nhiều công sức để kéo suy nghĩ của mình về: "Ngươi cho rằng ngăn cản ta thì sẽ an toàn sao?”
Tiểu hắc nào đó... À không, Úy Trì Tu nói một cách lạnh lùng: "Ngăn cản ngươi? A, ta có thể bóp chết ngươi chỉ bằng một tay!"
Â,I
Thân thủ của các cấm vệ quân rất nhanh, vọt đến sau lưng Úy Trì Tu, đâm một kiếm sau lưng Úy Trì Tu.
Úy Trì Tu: "..."
Úy Trì Tu quay đầu lại, nhìn bộ giáp của mình đã bị xuyên thủng, bất mãn cau mày, nói: "Ta rất thích bộ giáp này! Ngươi đã làm ta tức giận rồi!"
Cấm vệ quân giật mình.
Người này... Vậy mà vẫn không bị thương sao?
Úy Trì Tu đưa tay ra sau mò mẫm, đầu ngón tay kẹo lấy trường kiếm của hắn ta, khẽ gập lại là mũi kiếm đã bị bẻ gãy.
Cấm vệ quân lập tức thi triển khinh công cách xa mười bước.
Hắn ta bước tới yên ngựa và tháo cung tên ra.
Kỹ năng tốt nhất của hắn ta là bắn cung. Không ai có thể sống sót sau những mũi tên của hắn tai
Hắn ta nhanh chóng rút cung tên ra, bắn về phía Úy Trì Tu một cách hung hãn!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận