Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1442: Phong Thuong 2

Chuong 1442: Phong Thuong 2Chuong 1442: Phong Thuong 2
Đấu tranh giữa bọn họ và ông ta từ lúc bắt đầu quét sạch Bạch Liên Giáo đã kéo ra mở màn, Bạch Liên Giáo là một đao lợi hại trong tay ông ta, Bạch Liên Giáo không có, cánh chim của ông ta cũng bị chặt đứt.
Sau đó ông ta lại mất đi đại oan Hách Liên Nghiệp này, thế lực bị suy yếu thêm một bước.
Đương nhiên, bọn họ cũng không thể thiếu cảnh giác, dù sao cho dù ông ta tạo phản không thành công, giết vài người vẫn là dư dả.
Cũng may tất cả rốt cuộc kết thúc.
Vệ Lục Lang thở phào một hơi, đang muốn hỏi đại ca ngươi là giết chết đại hỗn đản kia như thế nào, ba ngày này ngươi đi đâu, đã nghe được Quỷ Phố nói: "Cái gì cũng đừng hỏi, còn có, về sau không cần gọi người kia là Nam Dương Vương, gọi ông ta là Tiêu Quân."
"Tiêu... Quân, a." Vệ Lục Lang nghe lời mà đồng ý.
Trưởng huynh như cha, đại ca nói tự có uy áp trong huyết mạch.
Quỷ Phố lấy ra một tay nải từ trong lòng đưa cho mấy người.
Vệ Lục Lang lấy lại, mở ra nhìn, nhìn vải vóc màu vàng kia, nhíu mày: "La di chiếu của tiên đế sao? A? Không đúng, là trống không."
Quỷ Phố nói: "Di chiếu của tiên đế bị hủy rồi."
Tiêu Quân vẫn là tìm được di chiếu của tiên đế trước bọn họ một bước, bằng không ông ta cũng sẽ không có lá gan tạo phản bức vua thoái vị.
"Mật chỉ cũng bị huỷ." Quỷ Phố nói: "Ta tự tay hủy."
Vệ Lục Lang kinh ngạc nói: "A... Di chiếu và mật chỉ ta đều không kỳ quái... Nhưng thánh chỉ trống này là chuyện như thế nào?”
Phía trên ấn dấu tay của tiên đế, che lại tỉ ấn của tiên đế.
"Đây mới là át chủ bài của Tiêu Quân."
Trước đây bọn họ đều xem nhẹ một trọng điểm, đó chính là mật chỉ sách phong tổng cộng có hai cái, trước lập ông ta, sau lại lập Nhữ Dương Vương, có thể nói từ một khắc lập Nhữ Dương Vương kia, mật chỉ của ông ta đã không hiệu quả.
Chẳng sợ ông ta tạo phản thành công cũng thuộc về mưu triều soán vị, danh không chính ngôn không thuận.
Nếu có thánh chỉ trống này, vậy không giống nhau.
Tô Tiểu Tiểu khó hiểu: "Ông ta đã có cái này, vì sao không còn sớm lấy ra?"
Quỷ Phố nói: "Bị Nam Dương Vương dấu đi, Tiêu Quân vẫn luôn đang tìm."
Mấy người đồng thời ngẩn ra, trong khoảnh khắc hiểu ra cái gì đó. Trên duong trove, Tô Tiểu Tiểu ngồi xe ngựa, ba huynh đệ giục ngựa đi ở bên cạnh.
Quỷ Phố đối Vệ Đình nói: "Tìm một ngôi mộ, có thể thấy bia mộ của Mẫn nhi."
Vệ Đình: “Được...
Vệ Đình mang thi thể "Nam Dương Vương" về cho Cảnh Tuyên Đế, chuyện này trần ai lạc định.
Cảnh Tuyên Đế không muốn Thái Hậu thương tâm, không tuyên bố với bên ngoài là Nam Dương Vương, vẫn duy trì lý do thoái thác là có người giả mạo ông ta tạo phản.
Chân tướng Tiêu Quân có quan hệ với Nam Dương Vương, Vệ Đình không tính nói cho ông ta, hắn lại không phải thật sự quy phục Cảnh Tuyên Đế, chỉ là mượn tay Cảnh Tuyên Đế tới đối phó Tiêu Quân mà thôi.
Sự cố lần này coi như Cảnh Tuyên Đế bị vào một nguy cơ lớn nhất trong 18 năm qua, ông ta thiếu chút nữa mất mạng.
Sau khi ông ta có thể xuống giường, tức khắc xuống tay phong thưởng công thần.
Đâu công là Tô Thừa.
Ông có công hộ giá, lại ngăn cơn sóng dữ, bóp chết cấm vệ quân làm phản ở trạng thái nảy sinh, giảm miễn số lượng thương vong lớn.
Ông đã là Hộ Quốc Công, tước vị không thể tăng thêm, Cảnh Tuyên Đế thăng chức làm chính thống lĩnh cấm vệ quân, kiêm phó chỉ huy sứ Hoàng Thành Tư.
Đây là Tô Thừa dựa vào thực lực của mình lấy được quân công, toàn bộ hành trình Tần Thương Lan không tham dự, những người cười nhạo Tô Thừa chỉ có thể dựa vào phụ thân thượng vị đó rốt cuộc bị đánh trắng mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận