Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2227: Hồi Phục Trí Nhớ 2

Chương 2227: Hồi Phục Trí Nhớ 2Chương 2227: Hồi Phục Trí Nhớ 2
Đại Hổ liền nhận lấy, nhưng cậu bé lại không giống như Tiểu Hổ nhảy lung tung, mà cậu bé trông rất nghiêm túc để quan sát chiếc lồng đèn này.
Nội thị liền cười mà khen: "Nô tài nhìn đứa nhỏ này, trông cậu bé có mấy phần giống chân Long Chi Tương." (Chân long chỉ tương: nhìn thấy con rồng thật sự)
Nói xong, hắn ta chợt nhận ra mình đã phạm tội chém đầu, cho nên liên nhanh chóng cúi đầu xuống.
"Nô tài đáng chết!"
Tông Chính Huy nhìn Đại Hổ cười và nói: "Ta cũng nghĩ vậy."
Nội thị liền bối rối.
Tiểu thương mỉm cười và hỏi lại Nhị Hổ: "Cậu muốn loại đèn nào?"
Nhị Hồ nói: "Cháu muốn một chiếc đèn đá nhỏ."
Tiểu thương: "..."
Trình Liên đã trốn thoát khỏi rừng rồi.
Không ai biết những ngày qua nàng ta đã trải qua những gì.
Nàng ta sợ hãi và ngất đi vì trận giao tranh khủng khiếp ngày hôm đó, và đợi sau khi nàng ta tỉnh dậy thì trận chiến đã kết thúc rồi, và trong khu rừng hoàn toàn là xác chết, thế là nàng ta liền bị dọa sợ đến mức hồn bay phách lạc, mà tuyệt vọng bước về phía trước.
Một chân của nàng ta gân như bị gấy, nhưng cuối cùng nàng ta cũng đã đến được con đường chính.
Nhưng nàng ta không có xu dính túi, cho nên không thể thuê được xe ngựa.
Nàng ta nói với quan viên ở trạm dịch rằng nàng ta là người đương chủ của nhà họ Trình, nhưng lại không có ai tin nàng ta.
Trang sức trên người nàng ta cũng đã bị mấy tên côn đồ cướp đi hết cả rồi.
Nàng ta dựa vào đôi chân của chính mình mà quay trở lại vương đô.
Lòng bàn chân nàng ta đều lần lượt bam tím những vết phồng rộp máu, ngoài ra nàng ta cũng ngã xuống trên đường hết lân này đến lần khác, và khi đói bụng nàng ta chỉ có thể ra sông để lấy nước uống...
Bằng cách này nàng ta đã trở vê vương đô sau khi lang thang khắp nơi.
Nàng ta từ xa đã nhìn thấy Tạ Vân Hạc rồi.
Tạ Vân Hạc đang nhìn quanh đường phố, và dường như là đang tìm kiếm thứ gì đó. Chắc chắn ông ta là đang tìm mình, Trình Liên đang kích động khi nghĩ vê điều đó!
Nhưng ngay sau đó, nàng ta đã nhìn thấy Tạ Vân Hạc đang bước nhanh về phía một người nữ nhân khác.
Là Trình Tang!
Lúc này nàng ta mới chú ý đến chiếc lòng đang sáng rực mà ông ta đang cầm trong tay.
ông ta đưa chiếc đèn lồng cho Trình Tang, hơn nữa trong mắt của ông ta còn tràn ngập sự dịu dàng mà nàng ta chưa từng thấy trước đây.
"Ta có rồi." Trình Tang nói.
Tạ Vân Hạc nói: “Cái lòng đèn này là tặng cho Vi Vi."
"Ah."
Trình Tang nghe nói là dành cho Vĩ Vi, thì liền nhận lấy.
Tạ Vân Hạc đưa đèn lồng trong tay cho bà ấy cầm, rồi nói: "Ta đi lấy, bà cũng có thể đi chọn thêm vài cái khác, thêm mấy cái nữa cho Vi Vi có nhiều sự chọn lựa.
"Un
Vi Vi là tử huyệt của Trình Tang.
Chỉ cần ông ta đối xử tốt với bà ấy, thì Trình Tang sẽ cho mình một diện mạo đẹp
Tạ Vân Hạc cùng Trình Tang đi chọn lồng đèn.
Tông Chính Huy không thắp đèn, thế là ông ta tìm một chỗ ngồi xuống, mà lặng lẽ vẽ tranh cho Trình Tang.
Trình Liên không biết ông ta, khi nhìn thấy ông ta vừa nhìn Trình Tang, vừa vẽ tranh, thì nàng ta còn tưởng rằng ông ta là họa sư do Tạ Vân Hạc thuê cho Trình Tang.
Trình Liên tưởng nàng ta suýt chút nữa thì chết rồi, nhưng tướng công của nàng ta lại cùng tỷ tỷ của nàng ta đi chơi, cho nên nàng ta liền ghen tuông đến mức gần như phát điên rồi, ngoài ra cũng buồn bã gần như phát điên rồi!
Nữ nhi của nàng ta từng cảnh cáo nàng ta, bảo nàng ta đừng gây tìm Trinh Tang để gây rối nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận