Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1255: Cặp Đôi Xảo Quyệt 1

Chương 1255: Cặp Đôi Xảo Quyệt 1Chương 1255: Cặp Đôi Xảo Quyệt 1
Viện tốt nhất trong đó đã đưa cho sứ thân Tây Tấn, đó là đương nhiên, ai bảo người ta lớn mạnh chứ.
Viện của sứ thân Bắc Yến cũng không kém, tọa ở hướng Bắc quay mặt về hướng Nam, phong cảnh vô cùng xinh đẹp.
Sau khi công chúa Bắc Yến quay về dịch trạm, hỏi hạ nhân Hách Liên đại tướng quân ở chỗ nào trước.
"Đại tướng quân đang luyện kiếm bên bờ hồ." Hạ nhân nói.
"Dẫn đường." Công chúa Bắc Yến nói.
Dưới sự dẫn đường của hạ nhân công chúa Bắc Yến đã đi đến bên hồ sen, hoa sen màu trắng duyên dáng yêu kiều, liễu rũ lả lướt bên hồ, một luồng gió đêm thổi tới, chóp mũi đều là hương thơm tươi mát.
Ở Bắc Yến, rất hiếm khi có thể nhìn thấy phong cảnh đẹp như vậy.
Công chúa Bắc Yến nhìn nam tử múa kiếm như mưa trên bãi cỏ, nàng ấy rút kiếm của một tên thị vệ, mỉm cười tiến lên đón.
Đối với đòn tấn công bất ngờ của nàng ấy, hiển nhiên Hách Liên Nghiệp không hoảng hốt không bối rối, không chỉ vậy, còn thu bớt công lực, dùng một chiêu đỡ lấy trường kiếm của nàng ấy.
Công chúa Bắc Yến cười nói: "Cửu cửu, chẳng lẽ người kinh thường Ninh Nhi, ngay cả ba phần công lực cũng không chịu đưa ra sao?"
Hách Liên Nghiệp thoáng tăng thêm một phần công lực, tiếp mấy chiêu với công chúa Bắc Yến.
Hắn ta biết điểm dừng, thu lại kiếm, nói: "Được rồi, hôm nay luyện đến đây thôi."
Công chúa Bắc Yến chưa thỏa mãn, ném trường kiếm trả lại cho tên thị vệ bên cạnh.
Hai người ngồi xuống ghế đá trong đình nghỉ chân, có hạ nhân dâng trà lạnh lên.
Công chúa Bắc Yến uống một ngụm, nhìn không được khen ngợi: "Đại Chu đất rộng của nhiều, nguyên liệu phong phú, ngay cả lá trà này cũng tinh khiết và thơm hơn nhiều so với Bắc Yến chúng ta."
Hách Liên Nghiệp không có hứng thú phẩm trà, uống ừng ực ba tách, hỏi: "Sao con vê muộn như vậy?”
Công chúa Bắc Yến thành thật khai báo: "Đã gặp Vệ Đình một lát."
Hách Liên Nghiệp cau mày: "Con vẫn chưa từ bỏ ý định với tên tiểu tử đó sao?"
Công chúa Bắc Yến nhìn nước trà trong tách, mỉm cười: "Huynh ấy rất tốt, con muốn có được." "Hắn là kẻ thù của cửu cửu." Hách Liên Nghiệp nhắc nhở.
Công chúa Bắc Yến nhìn về phía Hách Liên Nghiệp, cười nói: "Nếu huynh ấy từ bỏ thân phận Vệ gia, tự nguyện làm phò mã của Bắc Yến ta, chẳng lẽ cửu cửu không thể bỏ qua cho huynh ấy sao?"
Hách Liên Nghiệp do dự.
Công chúa Bắc Yến bỏ tách trà xuống, kéo cánh tay của hắn ta làm nũng: "Cửu cửu."
Hách Liên Nghiệp nghiêm nghị nói: "Ta đã nói, muốn giết sạch tất cả người nhà Vệ gia."
"Cửu cửu!"
Hách Liên Nghiệp bất đắc dĩ nói: "Được được được, nếu hắn thật sự đồng ý từ bỏ thân phận con của Vệ gia, ta có thể cân nhắc tha cho hắn một con đường sống. Nhưng, con có chắn hắn sẽ đồng ý không? Con cũng thấy rồi, chúng ta đã đến trễ một bước, hắn đã thành thân với nữ nhân khác. Hơn nữa, tân phu nhân đón về là cháu gái của Tần Thương Lan, đó không phải ngươi con có thể tùy tiện ức hiếp."
Công chúa Bắc Yến cười nói: "Con ức hiếp nàng ta làm gì chứ? Đây là chuyện của con và Vệ Đình, chỉ cần hai chúng con đều bằng lòng, chẳng phải nàng ta thành dư thừa sao?"
Hách Liên Nghiệp nói: "Hình như Vệ Đình không thích con."
"Sớm muộn gì huynh ấy cũng thích." Công chúa Bắc Yến cam một quả trên bàn lên, nói với tâm thế nhất định có được: "Con chắc chắn..'...
Lại nói sau khi Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng trùm bao bố Quách thừa tưởng ở cổng hoàng cũng, đã lập tức ném người lên xe ngựa.
Vệ Đình thấy được rồi, liền kết thúc trò chuyện với thị vệ canh cửa.
Thị vệ ngơ ngác, Vệ đại nhân hôm nay sao thế nhỉ? Lại quan tâm đến một người bình thường như hắn ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận