Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 696: Cửu Phượng Thật Giả 1

Chương 696: Cửu Phượng Thật Giả 1Chương 696: Cửu Phượng Thật Giả 1
Lâm Như Nguyệt xuy cười một tiếng: "Lại câm một đàn giả lại đây!"
Mọi người rối rít nhìn Tô Tiểu Tiểu ánh mắt khác thường.
Không sai, không ai cho rằng đàn tranh này là thật.
Rốt cuộc, một nha đầu ở nông thôn sao có thể có được Cửu Phượng thật?
Tần Yên Nhiên nói lời thấm thía: "Ngươi mua cầm ở nơi nào? Có phải bị người lừa hay không?”
Lời này vừa nói ra, nháy mắt khiến mọi người bổ não ra Tô Tiểu Tiểu tham mộ hư vinh, kết quả bị người coi tiên như rác làm thịt.
Lâm Như Nguyệt châm chọc cười: "Có người muốn mua Cửu Phượng, lại căn bản không biết nhìn hàng, mua hàng giả trở vê. Cũng không nghĩ, Cửu Phượng là tùy tiện thấy được?"
"Xảy ra chuyện gì?"
Giọng nói của công chúa Tĩnh Ninh đột nhiên xuất hiện ở phía sau mọi người.
Gáy của mọi người chợt lạnh, lập tức ngừng chế nhạo Tô Tiểu Tiểu, vê chỗ của từng người.
Công chúa Tĩnh Ninh ngồi xuống ở bên cạnh Tô Tiểu Tiểu.
Hành lang một loạt chỉ có thể đặt hai bàn cầm, công chúa Tĩnh Ninh và Tô Tiểu Tiểu ngồi đầu tiên, khi công chúa Huệ An đến hiện trường, chỉ còn lại thứ hai.
Huệ An công chúa không cảm thấy Tô Tiểu Tiểu đoạt vị trí của mình, rốt cuộc vị trí thứ nhất khẳng định là Tĩnh Ninh, ai bảo Tĩnh Ninh là đích công chúa?
Về phần vị trí bên người Tĩnh Ninh, hừ, đánh chết nàng ta cũng không ngồi!
Nàng ta cũng không muốn ngồi ở phía sau Tĩnh Ninh.
Đúng lúc Tần Yên Nhiên giải vây thay nàng ta: "Công chúa Huệ An, người tới nơi này ngồi đi."
Nàng ta đưa vị trí thứ ba của mình nhường cho công chúa Huệ An.
Nàng ta tự mình ngôi ở phía sau công chúa Tĩnh Ninh.
Nàng ta nghe thấy công chúa Tĩnh Ninh phân phó tiểu cung nữ bên người: "Đi nhà kho lấy một đàn tranh tới.'
Đào Chi đang muốn đồng ý, Tô Tiểu Tiểu nói: "Không cần, đàn tranh của ta khá tốt."
"Tốt cái gì mà tốt, đều nát thế này." Công chúa Tĩnh Ninh dừng một chút, ước chừng là cảm thấy tiểu nha đầu là không muốn phiền toái chính mình, vì thế nàng ấy nói: "Ta đổi với ngươi."
Tần Yên Nhiên hoài nghi mình nghe lầm.
Đến tột cùng nha đầu béo này rót canh mê hồn gì cho công chúa Tĩnh Ninh? Lại khiến Tĩnh Ninh công chúa chủ động trao đổi đàn của mình cho nàng? Nhưng mà càng khiếp sợ hơn còn ở phía sau.
"Không được."
Nha đầu kia lại từ chối!
"Vì sao?" Công chúa Tĩnh Ninh thâm nghĩ, không cần xấu hổ, ngươi có tư cách cậy sủng mà kiêu.
Tô Tiểu Tiểu nói thẳng: "Ta không biết Tiểu Hổ có đồng ý người chạm vào đàn của nó hay không."
Công chúa Tĩnh Ninh: ”...
Phu tử lớp âm luật là một vị nhạc sư cung đình, họ Cao, tinh thông âm luật, thiện đàn cổ, đàn tranh và ống sáo, là phu tử năng lực ưu tú tổng hợp.
Ông ta cũng chú ý tới đàn tranh của Tô Tiểu Tiểu.
Nhưng mà giống mọi người ở đây, ông ta cũng chưa từng thấy Cửu Phượng chân chính, cầm bình thường lại thấy không ít.
Nhìn đàn này như vô cùng vụng về, vừa nát lại cũ, ngay cả sơn đều bong, trên đầu đàn còn có một vết đao chém, giả đến không thể giả hơn.
Cao phu tử lạnh lùng hừ, liếc mắt một cái cũng không muốn nhìn nhiều.
Nhóm thiên kim cung học phần lớn là có cơ sở âm luật, thí dụ như Tần Yên Nhiên thiện đàn cổ, Hồ Bích Vân thiện đàn tranh, Vương tiểu thư am hiểu sáo các thứ, nhưng mà cung học chủ yếu là mở vì hai vị công chúa, người còn lại chỉ là thư đồng.
Công chúa không biết, các nàng phải học theo từ đầu.
Cao phu tử dạy từ cấu tạo của đàn tranh với cung, thương, giác, huy, vũ ngũ âm.
Công chúa Huệ An nghe được như lọt vào trong sương mù, đánh ra tiếng đàn không hề thua kém Tiểu Hổ.
Nàng kế thừa mỹ mạo của Nhàn phi, cũng kế thừa đầu óc của Nhàn phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận