Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2870: Phong Đô Hạ Hầu 1

Chương 2870: Phong Đô Hạ Hầu 1Chương 2870: Phong Đô Hạ Hầu 1
Hai người quay lại và thấy Vệ Thanh, người đang ngồi trên ghế đá, đã đến bên cạnh Hạnh Nhi từ lúc nào.
Và hắn nhặt một vật hình vuông từ trong đống đá nhỏ mà Hạnh Nhi đã lau qua.
"Hả?" Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu.
Vệ Thanh quay đầu nhìn nàng, khẽ mỉm cười: "Ấn Thành chủ."
Thân hình của Lục Ngạo Thiên run rẩy!
Gia gia bà bà nhà các ngươi!
Bí mật lớn như vậy, ta không muốn biết!
Tô Tiểu Tiểu lập tức đi tới.
Vệ Thanh đưa cho nàng ấy con dấu ấn thành chủ.
Tô Tiểu Tiểu nhìn đi nhìn lại: "Đây là ấn thành chủ sao? Phong, Đô, Hạ, Hầu."
Phong Đô thành, Hạ Hầu gia.
Cùng với miếng ngọc của con dấu có chất lượng đặc thù này, đủ để nói rõ tính đặc biệt của nó.
Nhưng tại sao nó lại bị lấn lộn trong những viên đá nhỏ của Nhị Hổ?
Tô Tiểu Tiểu vô cùng ngạc nhiên hướng nhìn Hạnh Nhi.
Hạnh Nhi nhận thấy tiểu thư mình có vẻ ngạc nhiên và hoài nghi, Hạnh Nhi lắc đầu: "Muội cũng không biết ạ."
"Ta sẽ đi hỏi Nhị HổI"
"Thưa tiểu thư, hay ngày mai mới đi hỏi ạ."
"Đợi không kịp nữa rồi!"
Sự việc hệ trọng, chúng ta nhất định phải làm rõ lai lịch con dấu ấn thành chủ này.
Tô Tiểu Tiểu vào phòng của ba đứa nhỏ, ba đứa nhỏ đang ngủ rất say, chân giơ lên trời.
Tô Tiểu Tiểu nằm ở trên giường, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhị Hổ, nhẹ giọng kêu: "Nhị Hổ, Nhị Hổ."
Nhị Hổ mơ hồ ngơ ngác mở mắt ra, nhẹ nhàng đáp một tiếng: "Nương”.
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu gần như tan chảy, nàng lấy ra ấn thành chủ, đung đưa trước mặt con: "Nhị Hổ, đây là của con à?”"
Nhị Hổ là đứa trẻ có tính khí tốt nhất, dù đang trong giấc ngủ mà bị quấy rầy, con cũng không tức giận, nó cố gắng mở hai con mắt nhỏ ra để nhìn.
"Dạ... Của Nhị Hổ..."
"Con từ đâu có được vậy?" Tô Tiểu Tiểu lại hỏi.
"Dùng... viên đá nhỏ đổi vận... với Thành Chủ gia gia ... trao đổi..."
"Những viên đá nhỏ đổi vận?"
Tô Tiểu Tiểu thầm thắc mắc.
Viên đá nhỏ của con như thế nào mà có thể khiến Hạ Hầu Khanh cam tâm tình nguyện đổi lấy ấn thành chủ với con?
Con dùng đá bằng vàng đổi với ông ấy hay sao?
Dạ không phải, đây là thứ mà vàng cũng không thể đổi về được ạ.
Nhị Hổ chui vào lòng Tô Tiểu Tiểu, ngơ ngác nói: "Thành chủ gia gia uống nhiều quá..."
Tô Tiểu Tiểu khóe miệng giật một cái.
Thì ra chuyện là như vậy.
Vào ngày Lưu trưởng lão bị bắt, Hạ Hầu Khanh lại ghen tị với Vệ Tư, vì giải nguy cho Vệ Tư, Lăng Vân ở lại dùng cơm cùng Hạ Hầu Khanh.
Lúc Hạ Hầu Khanh vui vẻ, uống mấy ly liền say.
Nghe nói còn bò dưới đất cho ba đứa trẻ chơi cưỡi ngựa lớn, việc cưỡi ngựa khiến chúng bị đau hông nhức lưng và run rẩy khi đi bộ.
"Chà, hình như có chuyện này thì phải."
Lăng Vân từ Cung Thanh Vân đi tới, nghe được toàn bộ câu chuyện, nhớ lại cảnh tượng ngày đó: "Nhị Hổ nói gì đó với ông ấy, cho ông ấy xem hòn đá nhỏ của con, ta cũng không để ý lắm."
Việc không ngờ tới là Nhị Hổ đứa trẻ ranh ma này, lại có ý tưởng đoạt được ấn thành chủ.
"Ấn thành chủ quả thực rất đẹp." Tô Tiểu Tiểu nói.
Chất liệu con dấu của ấn thành chủ là ngọc Thị Bích cực kỳ quý hiếm, nó có hình chạm khắc phức tạp, đường nét tinh xảo và nó nhỏ hơn ngọc tỉ của hoàng gia nên đeo bên mình rất dễ mang theo.
"Nhị Hổ có tâm nhìn."
Tô Tiểu Tiểu nhịn không khỏi khen ngợi hài tử mình lần nữa.
Lăng Vân hiếm khi cảm thấy rằng tiểu nghiệt đồ đã làm được một việc lớn. Điều mà cả hai người họ không biết là thực ra có một số tình tiết nhỏ ở giữa vấn đề này. Sau khi Hạ Hầu Khanh bắt được Lưu trưởng lão lén đem Long Tinh ra khỏi phủ, cơ bản đã xác nhận được sự dã tâm của Hạ Hầu Nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận