Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 827: Than Y Tieu Tieu 4

Chuong 827: Than Y Tieu Tieu 4Chuong 827: Than Y Tieu Tieu 4
Theo Hồ Bích Vân thấy, bản thân Tô Tiểu Tiểu không thể nào lấy ra được một số bạc lớn như vậy, chắc chắn là Tân Thương Lan cho nàng bạc.
Hồ Cửu Sinh nói: "Khi nay ta ở dưới tầng, nhìn thấy bệnh nhân ở bên cạnh nhiều hơn Nhân Tâm Đường."
Hồ nhị gia ngượng ngùng: "Đại ca huynh chớ để bọn họ lừa, tất cả đều là bọn họ tìm đến để lừa gạt, không có mấy người là bệnh nhân thật sự.”
Hồ Cửu Sinh nhàn nhạt nói: "Phải không?"
Hồ nhị gia nói: Đương nhiên phải rồi? Nhân Tâm Đường chúng ta là y quán lớn nhất Kinh Thành, đại ca huynh lại là Viện phán của Thái y viện, y quán của ai có thể cạnh tranh được ở bên cạnh chúng ta? Bọn có có mua nhiều kẻ gạt cũng không làm nên chuyện gì, năm dài tháng rộng, chút y thuật gà mờ của bọn họ sẽ không lừa gạt được ai nữa!"
Hồ Cửu Sinh lạnh lùng nhìn về phía ông ta: "Ngươi là nói... Y thuật trị khỏi được chứng bệnh tai của Thái hậu... Là y thuật gà mờ?"
Hồ nhị gia vô cùng kinh ngạc.
Hồ Bích Vân hoa dung thất sắc: "Phụ thân... Bọn họ... Nhập cung chữa bệnh cho Thái hậu rồi?"
Hồ Cửu Sinh nói: "Không phải bọn họ, là tiểu y nữ đó."
Hồ Bích Vân siết chặt ngón tay: "Tô đại nha đầu chỉ là đồ đệ của một lang trung trong trấn nhỏ mà thôi, nàng ta có tư cách gì để chữa bệnh cho Thái hậu?"
Đúng đó, nàng có tư cách gì? Thế nhưng nàng đã trị rồi, còn trị cho khỏi rồi.
Hồ Cửu Sinh không phải đến để tuyên dương sự tích chói lọi của Tô Tiểu Tiểu với người khác.
Ông ta hỏi: "Ta nghe nói sư phụ của nàng ta họ Phù, là Phù gì?"
"Phù gì... Cái này con thật sự cũng không rõ." Hồ nhị gia gãi đầu một cái, thoáng nhìn về phía cửa sổ: "Đại ca, chính là ông ta!"
Phù lang trung đi đến hiệu vải ở phía đối diện dùng bạc đổi một vài miếng đồng, đang đi trở về.
Dương như cảm nhận được có người lạ đang quan sát mình, ông ấy ngẩng đầu lên, nhìn về phía tâng hai của Nhân Tâm Đường một cái.
Hồ Cửu Sinh cũng trùng hợp đi tới bên cửa sổ.
Bốn mắt nhìn nhau.
Trong đầu Hồ Cửu Sinh bỗng nhiên ong lên một cái. Phù Sênh!
Con trai ruột của Phù thái yl
Nha đầu đó chính là đồ đệ của hắn ta?
"Có phải người nhầm lẫn gì rồi không?" Hồ Cửu Sinh tuyệt đối không tin Phù Sênh có thể dạy ra đồ đệ ưu tú đến như vậy, càng không tin Phù Sênh có gan trở lại Kinh Thành.
Hồ nhị gia nói: 'Không có nhầm lẫn đâu, hắn ta chính là sư phụ của nha đầu đó."
Hồ Cửu Sinh nắm chặt tay thành nắm đấm.
Sao có thể có chuyện đó?
Bản thân mình còn trị không khỏi cho Thái hậu, đồ đệ của Phù Sênh thì có tài cán gì?
Rõ ràng y thuật của Phù Sênh còn không bằng bản thân ông tal
Xem ra, nha đầu kia chữa khỏi chứng sỏi tai của Thái hậu, là mèo mù va vào chuột chết!
Lúc Tô Tiểu Tiểu về đến nhà, trời đã có hơi tối rồi.
Ba đứa nhóc vậy mà vẫn chưa ngủ.
Đại Hổ đang bắt dế cho Tiểu Hổ, Nhị Hổ ngồi xổm ở bên chậu nước ngâm cục đá nhỏ của cậu bé.
Tô Nhị Cẩu dưỡng thương, đã ngủ thiếp đi trong phòng của mình rồi.
Cơm tối là Tô Thừa làm, vốn đã nấu khó ăn, còn làm một lần rất nhiều, lúc này Tần Thương Lan đang bị ấn đầu ngồi ở nhà bếp gặm số khoai lang mà cả nhà ăn không hết.
"Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ."
Tô Tiểu Tiểu đóng cửa sân lại, đánh tiếng chào hỏi ba đứa nhóc.
Đại Hổ bắt một con dế chạy như bay tới: 'Nương! Nhìn dế con bắt được nè!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn con dế vừa lớn vừa hung dữ đó, cười cười, nói: "Đại Hổ thật là lợi hại."
"Tiểu Phủ cũng lợi hại!" Tiểu Hổ không cam lòng yếu thế, ôm một hũ dế đi qua: "Nhìn này! Có rất nhiều!"
"Ta bắt!" Đại Hổ nói.
Tiểu Hổ nói: "Cho Tiểu Phủ rồi, chính là của Tiểu Phủ!"
Cũng rất biết cãi chày cãi cối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận