Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2369: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 1

Chương 2369: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 1Chương 2369: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 1
Tô Nhị Cẩu đưa túi sách và kim khâu qua: "Cẩn thận, có kim."
Trình Tang nói với Tông Chính Huy: "Đưa rổ cho ta."
Tông Chính Huy nhẫn nhịn nỗi xúc động muốn mua cho Tô Nhị Cẩu một ngàn cái túi sách vàng, yên lặng đưa rổ thêu bên tay qua.
Được Tô Tiểu Tiểu điều trị cẩn thận, trạng thái của Trình Tang đã tốt hơn nhiều, xe chỉ luồn kim không làm khó được bà ấy.
Bà ấy đeo cái đê lên, bắt đầu vá y như thật.
Một khắc sau.
Nhìn thấy trên lỗ rách xuất hiện một miếng vá to không đối xứng, ba người đồng loạt im lặng.
Mẫu chuyện như nữ công gia chánh... Quả thật là có chút làm khó Trình gia chủ.
Trình Tang xấu hổ.
Tông Chính Huy thở dài: "Hay là để ta làm cho."
Tông Chính bệ hạ cầm túi sách qua, dùng kéo cắt bỏ miếng vá siêu to mà Trình Tang may lên rồi làm lại.
Sau đó.
Càng xấu hơn.
Trình Tang cạn lời liếc ông ta một cái.
Tông Chính Huy nghiêm túc nói: "Tốt xấu gì cũng vá lại rồi."
Trình Tang: Đúng rồi, ngươi vá lại rồi, ngươi vá kín cả cái túi sách luôn rồi!
Trong phủ cũng có nha hoàn bà tử biết may vá.
Nhưng rất rõ ràng, túi sách của Tô Nhị Cẩu không phải được thêu bằng phương pháp thông thường, bọn họ cũng chỉ có thể vá lại chứ không thể nào làm nó giống y như trước được.
Tô Nhị Cẩu gãi đầu: "Hay là con đi tìm Bạch di vậy, người biết cái này."
Nói xong, cậu ý thức được có lẽ mình đã nói sai rồi, thấp thỏm nhìn Trình Tang.
Trình Tang cười: "Cầm đi cho Bạch di của con xem thử, nếu như không vá được, ngoại tổ mẫu mua cho con cái mới."
Thấy ngoại tổ mẫu không tức giận, Tô Nhị Cẩu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cầm túi sách đi.
Trình Tang nhìn kéo và kim khâu trên bàn, thở dài: "Tại sao ngay cả cái này ta cũng không biết?" Tông Chính Huy nói khẽ: "Tang Tang không cần biết*."
Trình Tang rũ mắt, không tiếp lời ông ta.
Tông Chính Huy cười: "Đứng dậy đi dạo đi, đã ngồi lâu lắm rồi, cũng nên hoạt động một chút, Tiểu Tiểu bảo nàng phải hoạt động nhiều hơn."
Tô Tiểu Tiểu chính là đòn sát thủ.
Trình Tang đứng dậy, cùng Tông Chính Huy đi tản bộ.
Tông Chính Huy nhìn thì như tùy ý, nhưng thật ra dẫn Trình Tang đi đến bắc viện.
Nơi đó là chỗ ở của Bạch Hi Hòa.
Bạch Hi Hòa và Tô Thừa vẫn chưa đại hôn, theo lý thì không tiện ở trong phủ, nhưng thời kỳ quan trọng, thái hậu đang hạ lệnh "tìm kiếm' tung tích của thái hoàng thái hậu.
Chỉ có phủ Hộ Quốc Công là an toàn nhất.
Bạch Hi Hòa và Trình Tang đều biết sự tồn tại của đối phương, nhưng đều không quấy ray đối phương.
Tông Chính Huy biết rõ, Trình Tang ngoài miệng không đề cập tới, nhưng thật ra cũng muốn tận mắt nhìn thấy Bạch Hi Hòa.
Khi bọn họ đi đến tiểu hoa viên, từ xa đã nghe thấy giọng nói hưng phấn của ba đứa nhỏ.
Ba đứa nhỏ vừa đi gây rắc rối cho sư công xong, nửa đường gặp được Nhị Cẩu cữu cữu, nên theo Nhị Cẩu cữu cữu đến đây.
Đại Hổ Nhị Hổ nằm trên chân Bạch Hi Hòa.
Tiểu Hổ thích nằm, vừa nằm còn vừa chen Đại Hổ.
Bạch Hi Hòa dịu dàng nhìn chúng, thỉnh thoảng dùng ngón tay trắng thon chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mềm của chúng.
Ba người thẹn thùng muốn chết.
Có thể nhìn ra được, Bạch Hi Hòa chung sống với mấy đứa trẻ không tệ.
Bạch Hi Hòa cũng không có lạnh nhạt với Tô Nhị Cẩu, bảo cậu ngồi xuống ăn vải, lát nữa bà ấy sẽ vá túi sách cho cậu.
Một người là hư tình giả ý, hay là chân tình thực ý, hai người thân là đế vương và gia chủ Trình gia không đến mức nhìn không ra.
Ánh mắt của Bạch Hi Hòa rất thuần túy.
Trình Tang trải qua nửa đời mưa gió, bây giờ tất cả những gì mà bà ấy cầu mong chỉ là mấy đứa nhỏ được vui vẻ bình an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận