Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2183: Ngũ Hổ Lập Công, Đại Ca Ra Tay. 1

Chương 2183: Ngũ Hổ Lập Công, Đại Ca Ra Tay. 1Chương 2183: Ngũ Hổ Lập Công, Đại Ca Ra Tay. 1
Tây thành và Nam thành do hai bộ tộc Thanh Long và Phục Hổ khống chế, trong khi cổng Bắc thành và Đông thành không nhanh như vậy.
Họ cải trang thành đội buôn rời khỏi cổng Bắc thành.
Đi về phía bắc?
Vương triều Đại Chu nằm ở phía bắc Nam Tân Cương, chẳng lẽ Tông Chính Minh dự định tiến vê phía bắc để hội hợp với sáu bộ tộc lớn, dẫn quân tấn công Vương Đô, tranh giành ngai vàng với Tông Chính Huy?
Không phải bộ tộc nào cũng có thể phục tùng Tông Chính Huy dễ dàng như Thanh Long và Phục Hổ.
Nếu không phải có quan hệ của Tiểu Khổng Tước mập lấy được sự tín nhiệm của Doãn gia trước thì mọi việc khó mà làm được.
Hai đại bộ tộc dưới trướng Trình gia từ lâu đã bị Tông Chính Minh khống chế, coi như là những người trung thành tuyệt đối với ông ta
Nhạc gia và Cơ gia dưới trướng bốn gia tộc lớn là các gia tộc đầu tiên xuất quân, một lát nữa đã đến biên quan, Tông Chính Minh có thể nhân cơ hội và nói rằng Tông Chính Huy mới là đệ đệ.
Không thể để Tông Chính Minh đến biên quan được.
Đoàn người đi từ trưa đến tối, tìm được một con suối trong rừng núi sâu nên tối nay cắm trại gần suối.
Vệ Đình đang nhặt củi khô và nhóm lửa, tay chân rất khéo léo, không thể nhận ra rằng hắn xuất thân từ một gia đình quý tộc.
Đó là do đoạn thời gian là nữ tế dâng tận cửa của thôn Hạnh Hoa, nếu không sẽ bị bại lộ ngay lập tức.
Họ ra ngoài vội vàng, không mang theo lương khô nên phải dùng nguyên liệu ở địa phương.
Thủ lĩnh Quỷ Ảnh Vệ chỉ huy một số thủ hạ đi săn, sau đó lại chỉ huy một số thủ hạ đi hái quả đại và rau dại.
Một tên Quỷ ảnh vệ hái nấm về.
Vệ Đình nói: "Đây là nấm độc, không thể ăn."
Quỷ ảnh vệ cầm nấm độc nói: "Ha2"
Đội trưởng Quỷ ảnh vệ bất ngờ liếc nhìn Vệ Đình, nhìn hắn từ trên xuống dưới một lúc rồi ném cho hắn một cái bình: "Bắt lấy!"
Vệ Đình câm nó trên tay và tìm thấy một lọ kim sang dược. Hắn nhìn xuống cánh tay trái của mình và nhận ra lúc đánh xe bị động đến vết thương, máu từ áo giáp chảy ra và bị gió thổi khô.
"Đạ tạ đại nhân!"
Vệ Đình nói đa tạ.
Không phải là ý tốt của hắn, nhưng lúc nãy Tạ Cẩn Niên đã định nói khi nhìn thấy người đó hái nấm độc trở vê.
Tạ Cẩn Niên vốn đã định nói, hắn chỉ tranh nói trước Tạ Cẩn Niên mà thôi.
Khi Vệ Đình nhóm lửa xong, khóe mắt hắn thoáng thấy Tạ Cẩn Niên đang đi về phía mình.
Tại sao y lại đến?
Có phải mình bị lộ roi phải không?
Vệ Đình nhất thời sợ hãi, nhưng rất nhanh lại bình tĩnh lại.
Mình đã gặp Tạ Cẩn Niên một lần ở chợ chim, nhưng hôm đó dịch dung và hôm nay dịch dung khác nhau và giọng nói cũng được giả giọng.
Cược một ván vậy, Tạ Cẩn Niên không nhận ra hắn.
"Tưởng Phong." Tạ Cẩn Niên dừng lại ở bên cạnh hắn: "Ngươi nướng thỏ bao giờ chưa?"
Hóa ra là nướng thỏ, dọa chết hắn rồi.
Vệ Đình đứng dậy, vẻ mặt hơi khẩn trương: "Bẩm công công, ta đã nướng mấy lần rồi."
Tạ Cẩn Niên giao ra hai con thỏ mà Quỷ Ảnh Vệ đã săn được.
Vệ Đình nhận lấy.
"Be hạ không thích thịt dai quá.'
Giải thích xong, Tạ Cẩn Niên xoay người trở về doanh trại của Tông Chính Minh.
Vệ Đình mang con thỏ sống đến bờ suối để xử lý, đồng thời nghĩ cách đối phó với Tông Chính Minh.
Hắn không còn bị theo dõi nữa, nhưng bây giờ có ra ám hiệu cũng vô ích, đi xa quá rồi.
Phải lập tức truyền tin đi ngay, để đại ca và Hắc Giáp Quân có thể đến trước bình minh.
Vệ Đình xiên con thỏ đã chế biến vào que gỗ và nướng trên lửa.
Quỷ Ảnh Vệ săn được rất nhiều thú săn, hai con dâng cho Tông Chính Minh, thịt đương nhiên là béo nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận