Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2887: Tứ Hổ Dẫn Theo Ngũ Hổ 1

Chương 2887: Tứ Hổ Dẫn Theo Ngũ Hổ 1Chương 2887: Tứ Hổ Dẫn Theo Ngũ Hổ 1
Tô Tiểu Tiểu trầm tư nói: “Hắn là tạm thời sửa đổi, tên điên này!”
Nàng tin nhân phẩm của Lâu thái phu nhân.
Tuy nói hai người không cùng một phe nhưng đối phương còn chưa nhỏ nhen đến mức lừa tiểu bối như nàng.
Chỉ có thể nói Hạ Hầu Nghi này bị điên, quả thực là điên vô cùng hoàn toàn không làm theo lẽ thường.
Công chúa Huệ An hỏi: “Vân cung chủ đi ra ngoài từ tối qua, mãi đến giờ vẫn chưa về, có thể xảy ra chuyện gì không?”
Trử Phi Phượng cũng lo cái này: "Ta với Thiên Ngọc Đường có chút quen thuộc, ta đi qua nhìn một cái.'
Tô Tiểu Tiểu dừng một chút, trịnh trọng nói: “Đại tẩu, với võ công của nương cung chủ, nếu bà ấy gặp bất trắc, chỉ sợ ngươi cũng lực bất tòng tâm, để Ngũ Hổ đi thôi."
Lông tơ Ngũ Hổ dựng đứng!
Gia gia mỗ mỗi
Thần tiên cung chủ làm còn chưa chắc, điểu gia không đi chết!
Tô Tiểu Tiểu: "Mười viên thức ăn cho chim."
Ngũ Hổ gắt gao nhịn xuống.
Tô Tiểu Tiểu: "Hai mươi viên, chốt giá!"
Ngũ Hổ giận dữ đưa cánh nhỏ ra: "Chi nhat"
Thành giaol
Điêu đệt
Ưng đệt
Quạ đen lão đệt
Giương cờ! Xuất phát!
Quạ đen ngậm lá cờ năm cánh, hộ tống lão đại quân đoàn, uy phong hiển hách xuất phát.
Một lát sau, Ngũ Hổ cưỡi kim điêu điều khiển bay trở về, vẻ mặt vô tội chà xát cánh nhỏ, yếu ớt hỏi: "Chi nha chi nha?"
Thiên Ngọc Đường ở đâu? Tô Tiểu Tiểu: "..."
Canh chín.
Vệ Đình cống Lăng Vân vào Sát Thủ Minh.
Đương nhiên không phải quang minh chính đại đi vào.
Cũng may với khinh công hiện giờ của hắn ta, giấu được đệ tử bình thường của Sát Thủ Minh thì không thành vấn đề.
"Ngươi có cảm thấy rất kỳ quái không?”
Lăng Vân hỏi.
"Ngươi muốn chỉ cái gì?"
Vệ Đình nói.
Lăng Vân nhớ lại nói: "Vừa mới nãy U Minh không có ngăn cản chúng ta."
Bước chân của Vệ Đình ngừng lại, xem xét phía trước, nhướng mày nói: "Ừ, vụ án đã được giải quyết. Một"
Lăng Vân nhìn lên thì thấy đại đệ tử Kỳ Kiệu của Giang Quan Triều.
Sở dĩ U Minh để hai người họ tiến vào chính là bởi vì có người lợi hại hơn chờ ở chỗ này.
Lăng Vân thở dài: "Một chuyến này không yên được, thả ta xuống đi."
Vệ Đình thả Lăng Vân xuống.
Kỳ Diệu sắc bén hỏi: "Thiếu cung chủ Bách Hoa Cung, sao không để lộ gương mặt thật?
Lăng Vân tháo xuống mặt nạ da người, tiện tay nhét lại vào trong lòng Vệ Đình.
Vệ Đình nhướng mày.
Kỳ Diệu lại nhìn sang Vệ Đình nguy trang thành Cừu lão: "Còn có ngươi, con út của Vệ gia."
Vệ Đình không để ý nói: "Gọi ta là Vệ tướng quân."
"Hừ.”
Kỳ Diệu hừ lạnh một tiếng: "Các ngươi còn dám tới Sát Thủ Minh, đến chịu chết sao?”
Lăng Vân yên lặng nhìn hắn ta: "Chúng ta tới để hòa đàm với Sát Thủ Minh."
Kỳ Diệu lạnh lùng nói: 'Hoà đàm? Sau khi sư phụ ta bị mất nửa cái mạng?"
Vệ Đình nói: "Rõ ràng là sư phụ ngươi đi tới giết cha ta trước, đao kiếm không có mắt, cha ta để lại cho sư phụ ngươi một cái mạng, đã là tận tình tận nghĩa." Kỳ Diệu nói: "Nói vậy, ta phải mang ơn các ngươi?"
Vệ Đình muốn nói lại thôi, quyết định thôi âm ï với hắn ta, thấm thía nói: "Thường quản gia đi gặp sư phụ ngươi đúng không? Ngươi nhanh chóng đi báo cho sư phụ ngươi bảo hắn coi chừng một chút."
Kỳ Diệu lạnh lùng nói: "Ngươi nghĩ rằng ta sẽ bị các ngươi điều khiển?"
Vệ Đình bất đắc dĩ nói: "Thời buổi này... sao nói thật mà không ai tin vậy? Tên thị vệ mà Thường quản gia dẫn theo là tay chân của Hạ Hầu Nghi, hắn muốn giết sư phụ ngươi! Ngươi còn không mau đi cứu người?”
Kỳ Diệu nghiêm mặt nói: "Sư phụ có lệnh, bất kể kẻ nào cũng không được quấy rối hắn."
Vệ Đình nắm chặt tay: "Người Sát Thủ Minh các ngươi... đúng là còn ngốc hơn một Sát Nôi! Xem ra không đánh thắng ngươi là không qua được! Ra chiêu đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận