Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1880: Thánh Điểu Ngang Ngược 1

Chương 1880: Thánh Điểu Ngang Ngược 1Chương 1880: Thánh Điểu Ngang Ngược 1
Mọi người vui vẻ gật đầu.
"Ngồi đi." Lâu trưởng lão nói.
Công chúa Huệ An ngôi xuống không chút do dự.
Lâu trưởng lão: "..."
Tô Huyên mỉm cười: "Han là biểu đệ của ta, gia đạo của đệ ấy gặp khó khăn nên mới làm thư đồng cho ta, khiến chư vị trưởng lão chê cười rồi."
Hóa ra là biểu đệ, khó trách có chút giống nhau.
Ngay khi vòng thi đấu cuối cùng sắp bắt đầu, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào đàn tế.
Thánh Điểu chọn chủ có thời hạn, chỉ cần nửa nén hương là Thánh Điểu sẽ tự nguyện bay xuống, đậu trên cánh tay của người đó. Đi vòng quanh đàn tế một vòng, sẽ tính đã chọn xong chủ. Lúc này không được phép cho Thánh Điểu thức ăn.
Tô Tiểu Tiểu có niềm tin vào Doãn Tiểu Điệp.
Tuy nhiên, ngay khi Doãn Tiểu Điệp sắp xuất hiện thì một sự lạ thường đột ngột xảy ra.
Doãn Tiểu Điệp đột nhiên che cổ họng, khó chịu ngã xuống đất.
Tất cả mọi người đều bàng hoàng.
Doãn lão gia và Doãn Sung Sơn đứng dậy ngay lập tức!
Doãn Sung Sơn mở tung rèm ra, khinh công bay đến chỗ đàn tế.
Ông ta quỳ xuống đất bế nữ nhi lên: "Tiểu Điệp!"
Sắc mặt Doãn Tiểu Điệp tái xanh, môi tím tái, hơi thở đứt quãng.
Tô Huyên cười: nhân đôi đang được tiến hành, có thể bầu chọn nguyệt phiếu cho A Huyên không? Nhớ là phiếu trắng, đừng lãng phí chúng.
Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng bước tới đẩy đám người Trình Thanh Tuyết đang vây quanh Doãn Tiểu Điệp sang một bên, nói với Doãn Sung Sơn: "Để ta xem xeml"
Doãn Sung Sơn quá lo lắng, hoàn toàn không nghe thấy giọng nói của người khác, ông ta liên tục gọi tên con gái mình: "Tiểu Điệp! Tiểu Điệp!"
Tô Tiểu Tiểu lập tức quỳ xuống và ôm Doãn Tiểu Điệp lại.
Doãn Sung Sơn giật mình: "Ngươi...
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra ngón tay và cánh tay của Doãn Tiểu Điệp rồi lại nhìn vào cổ họng cô bé.
Đó là bệnh phù họng cấp tính do bị dị ứng, tình trạng rất nguy cấp. Nhưng nàng không thể lấy thuốc từ tiệm thuốc công cộng, không nói đến việc bại lộ bản thân, đã vậy còn bị xem như yêu quái, nếu như thế thì thật sự không cứu được Doãn Tiểu Điệp.
"Bà bà." Tô Huyên mỉm cười nhìn Lâu trưởng lão.
Lâu trưởng lão bực chết đi được với đứa phiền phức này.
"Kiếp trước của lão thân đúng là nợ ngươi mà."
Nàng vung tay lên, một dải lĩnh trắng từ trong rèm bay ra cuốn lấy Tô Tiểu Tiểu và Doãn Tiểu Điệp, kéo hai người họ vào chỗ ngồi trưởng lão.
Sau đó, Lâu trưởng lão búng ngón tay, rèm cửa hai bên cũng buông xuống.
Mỗi trưởng lão đều có chỗ ngồi riêng, nhưng mà thời tiết nóng bức nên rèm hai bên cũng được kéo lên.
Nếu buông xuống bây giờ thì sẽ trở thành một căn phòng riêng tư.
Điện Thánh Nữ nổi tiếng về y thuật, mọi người đều cho là Lâu trưởng lão muốn đích thân chữa bệnh cho Doãn Tiểu Điệp, không hề nghi ngờ gì khác.
Còn về tại sao Tô Hiểu Hiểu cũng được vào cùng thì mọi người chỉ nghĩ là Doãn Tiểu Điệp ôm nàng trong lòng, tiện đường đưa nàng di vào mà thôi.
Phản ứng đầu tiên của Tô Tiểu Tiểu khi nhìn thấy Tô Huyên và công chúa Huệ An là ngạc nhiên, hai là vẫn ngạc nhiên.
Chỉ có điều Doãn Tiểu Điệp đang cận kề nguy hiểm, nàng không có thời gian truy cứu xem tại sao hai người họ lại xuất hiện ở chỗ của trưởng lão.
Nàng gần như đã đoán được thân phận của vị trưởng lão này là Lâu trưởng lão - người có địa vị cao nhất trong điện Thánh Nữ.
Mạng lưới của thủ lĩnh đặc vụ đã mở rộng đến điện Thánh Nữ rồi sao?
Tô Tiểu Tiểu ôm chặt Doãn Tiểu Điệp: "Xin thứ lỗi, các vị tránh ra chút."
Tô Huyên là nam tử, thân phận của công chúa Huệ An là chàng thiếu niên, ve tình về lý thì cả hai đều phải tránh xa.
Về phần Lâu trưởng lão thì...
Tô Huyên: “Ba bà.
"Biết rồi, biết rồi."
Ngươi phiên quá đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận