Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2444: Ngũ Hổ Thăm Dò Bí Mật 2

Chương 2444: Ngũ Hổ Thăm Dò Bí Mật 2Chương 2444: Ngũ Hổ Thăm Dò Bí Mật 2
Một người thị nữ khác bưng đĩa quả mọng đến, quỳ xuống hầu hạ nàng ta.
Như phu nhân cầm một trái mọng căng bóng lên: "Đến đây cũng chỉ ở cạnh ta mà thôi, thân thể ta nặng nề, không hầu hạ được chàng."
Thị nữ miệng rất ngọt: "Vậy mới nói thành chủ thật lòng thương người. Người mang thai sinh hạ tiểu thiếu gia, sau này tiểu thiếu gia sẽ là thiếu chủ của phủ thành chủ chúng ta, người và thành chủ sẽ là đôi phu thê khiến người người ngưỡng mộ nhất trên đảo."
Như phu nhân: "Đừng nói lung tung, mấy công tử kia cũng rất được thành chủ coi trọng."
Thị nữ nói: "Dù sao cũng không phải con ruột của thành chủ, trong bụng người mới là nhi tử ruột thịt duy nhất của thành chủ."
Như phu nhân xoa xoa cái bụng nhô cao: "Nhi tử ruột duy nhất sao..."
Nàng ta nhìn đèn lồn ngoài cửa sổ: "Canh mấy rồi?"
Thị nữ: "Giờ Hợi rồi ạ."
Nụ cười của Như phu nhân nhạt đi vài phần: "Muộn vậy rồi à?"
Thị nữ vội nói: "Phu nhân, có phải người lo thành chủ không đến không? Sẽ không đâu ạ."
Như phu nhân thả quả mọng trở lại đĩa: "Ngươi không hiểu, hôm nay là..."
"Thành chủ!"
Ngoài phòng truyền tới tiếng hạ nhân.
Đáy mắt Như phu nhân thoáng niềm vui.
Nàng ta xua tay với hai thị nữ.
Hai thị nữ đứng dậy.
Như phu nhân đỡ bụng, định xuống giường quý phi ra đón.
Thành chủ sai bước tới: "Nàng đừng nhúc nhích, ngồi xuống đi."
Như phu nhân cười dịu dàng: "Vâng."
Thành chủ ngồi bên cạnh nàng ta, nhìn bụng nàng ta nói: 'Hôm nay bé con có ngoan không?”
Như phu nhân làm nũng: "Đá ta nhiều lần lắm, cũng không biết học theo ai, còn trong bụng đã dũng mãnh như thế."
Thị nữ dẻo miệng vội nói ngay: "Đương nhiên là học theo thành chủ rồi, sau này trưởng thành, nhất định sẽ oai hùng như thành chủ."
Như phu nhân nói với thành chủ: "Người xem, nha đầu này còn biết nói chuyện hơn ta."
Thành chủ cười nhạt. Như phu nhân nói với thị nữ dẻo miệng kia: "Thanh Quat đi mang đồ ăn khuya lên đi."
Thành chủ cầm tay nàng ta: "Không cần đâu, ta tới thăm nàng, lát nữa còn công vụ."
Như phu nhân kinh ngạc: "Muộn thế này rồi có công vụ gấp gáp gì, không thể đợi đến mai sao?"
Thành chủ nói: "Nàng nghỉ ngơi trước đi, mai ta lại tới."
Dứt lời, hắn ta đứng dậy.
Như phu nhân nhìn bóng lưng xa dần của hắn ta, nụ cười từng chút một nhạt đi.
Thanh Quất kinh ngạc không thôi: "Phu nhân, sao thành chủ lại đi rồi?"
Như phu nhân thản nhiên nói: "Ngươi quên hôm nay là mùng chín tháng tám rồi sao?"
"Thì ra là mồng chín rồi..."
Thanh Quất nói: "Mồng chín tháng tám là ngày gì vậy? Vì sao hàng năm vào ngày này thành chủ đều ở một mình?"
Ánh mắt Như phu nhân lạnh căm: "Sinh thần của một kẻ đã chết."
Thành chủ trở về sân của mình, yên lặng ngồi trên ghế đá.
Sau cơn mưa, đảo Thiên Sơn hơi se lạnh.
Quản sự tâm phúc theo hắn ta nhiều năm, sớm đã biết rõ thói quen của chủ nhân nhà mình, sai người cầm rượu tới.
Thành chủ không uống mà từ từ rót rượu xuống mặt đất.
Một người thị vệ tiến đến bẩm báo: "Thành chủ, Lê trưởng lão cầu kiến."
Thành chủ nói: "Để ông ấy tiến vào."
Lê trưởng lão đi vào sân, dừng lại trước mặt hắn ta, chắp tay hành lễ: "Thành chủ."
Thành chủ vẫy tay với quản sự tâm phúc.
Đối phương hiểu ý, dọn hết rượu đi, bản thân cũng né xa ba thước.
"Ngươi đã tới Bách Hoa Cung chưa?”
Thành chủ hỏi.
Lê trưởng lão nói đúng sự thật: "Đã đến, gặp được Vân Sương cung chủ, ta nói cho nàng biết chuyện tứ công tử bị sát hại, Vân Sương cung chủ nói không phải là Bách Hoa Cung làm."
Thành chủ lại hỏi: "Là ngươi nhắc nhở bà ấy? Hay là có người muốn ly gián phủ thành chủ và Bách Hoa Cung?”
Lê trưởng lão đáp: "Ta đã nhắc nhở."
Thành chủ hỏi tiếp: "Ba ấy nói như thế nào?"
Lê trưởng lão muốn nói lại thôi. Thành chủ thở dài: "Thôi, ta đoán cũng chẳng phải là lời hay ý đẹp gì. Dù đã nhiều năm trôi qua, bà ấy vẫn vì chuyện lúc trước mà ghi hận ta." Lê trưởng lão không tiện nói tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận