Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2830: Cẩn Niên Ca Ca Xấu Xa 2

Chương 2830: Cẩn Niên Ca Ca Xấu Xa 2Chương 2830: Cẩn Niên Ca Ca Xấu Xa 2
Ai ngờ nàng lại nhặt đệm hương bồ lên, hết sức nghiêm túc đặt ở bên cạnh Tạ Cẩn Niên, cũng cầm ấm trà lên rót một ly trà cho Tạ Cẩn Niên: "Mời Nhị công tử dùng trà."
Tạ Cẩn Niên: "Không gọi Cẩn Niên ca ca nữa?"
Vệ Thanh và Lăng Vân cùng lúc nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu ngoài cười nhưng trong không cười: Muốn thẳng thừng như vậy? Nhị ca của ta còn ở chỗ này đấy, truyền tới lỗ tai Vệ Đình thì sao, là đang ganh tị tình cảm chúng ta quá tốt phải không?
Không được luống cuống, phải bình tĩnh.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Vệ Thanh: "Nhị ca, muội chọn cho nhị tẩu hai bộ trang sức, lát nữa nhờ huynh cầm về nhai"
Lăng Vân: “Còn ta?”
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Một hộp bánh hoa hồng."
Lăng Vân: ' Hai hộp.'
Tô Tiểu Tiểu: "Thành giao."
Phù.
Người nào đó nhẹ nhàng thở ra một hơi.
May mắn Tô Huyên không ở đây, nếu không quả thật không giải quyết được.
Kế tiếp nàng yên lặng quan sát hai người đánh cờ.
Cờ nghệ của nàng không tồi, nhưng so với Vệ Thanh vẫn là không cùng đẳng cấp.
Ở Vệ gia, chỉ có Vệ Đình là có thể phân thắng bại với Vệ Thanh về mặt cờ nghệ.
Một ván này, bề ngoài nhìn như đang đánh cờ, nhưng không hiểu sao lại tràn ngập một cổ sát khí.
Người ta thường nói dùng cờ để kết bạn, kỳ thật có khi cũng có thể dựa vào thủ pháp đánh cờ để thăm dò mánh khóe của đối phương.
Hai mắt Tô Tiểu Tiểu trợn to, gắt gao nhìn chằm chằm ván cờ trước mặt.
Nhưng điều khiến nàng cảm thấy kỳ quái chính là, nàng càng xem càng không hiểu hai người này đang đánh cái gì.
Lăng Vân dứt khoát không xem nữa, hắn ta không thích những thứ quá tốn não.
Hắn ta lười. Hắn ta cầm đậu đường trên bàn lên, nhai rộp rộp.
Cuối cùng cũng kết thúc một ván.
Tô Tiểu Tiểu nhìn bàn cờ lộn xộn, ấp a ấp úng nói nói: "Cái này... Ai thắng?"
Tạ Cẩn Niên ôn hòa nói: "Đương nhiên là ta thua."
Vẻ mặt Vệ Thanh có chút một lời khó nói hết, chung quy là khiến cho người ta có cảm giác hắn ta đang đè nén gì đó: "Không phải, ván này bất phân thắng bại."
Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu: "Hả?”
Thủ lĩnh thái giám lại đánh ngang tay với thủ lĩnh đặc vụ Tây Tấn?
Tạ Cẩn Niên khách khí chắp tay với Vệ Thanh: "Đa tạ."
Ngay sau đó lại nói với Tô Tiểu Tiểu: "Làm phiền Trình đại tiểu thư theo ta đến phủ thành chủ một chuyến, xem hai con phượng hoàng một chút."
Tô Tiểu Tiểu vô cùng ngoan ngoãn nói: "Được, Cẩn Niên ca cal"
Tạ Cẩn Niên cáo từ, đi ra ngoài chờ Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Vệ Thanh: "Nhị ca, huynh có thử ra cái gì không?”
Vệ Thanh không thể nhịn được nữa nói: "Cờ nghệ của hắn ta... Thật sự rất tệ! Đời này ta cũng không muốn chơi cờ cùng hắn ta thêm lần nào nữal"
Người khác chơi dở chỉ là bị đối phương đánh bại dễ như trở bàn tay, Tạ Cẩn Niên chơi dở là dở đến mức có thể kéo theo đối thủ cùng chết.
Ra đòn một cái ai cũng đừng mong còn sống.
Tô Tiểu Tiểu âm thầm cảm khái: Xem ra không phải bất kì thủ lĩnh nào cũng có sở thích giống nhau.
Tô Tiểu Tiểu dẫn theo Thánh Nữ, xách một giỏ cỏ phượng hoàng ra khỏi Bách Hoa Cung.
Lúc đi đến cửa, nàng chỉ nhìn thấy Tạ Cẩn Niên: "Xe ngựa của ngươi đâu?”
Tạ Cẩn Niên nói: "Đúng lúc phủ thành chủ có người ra ngoài làm việc, ta bảo bọn họ cho ta đi nhờ một đoạn."
Ngươi thật đúng là tiết kiệm... Tô Tiểu Tiểu nói: "Vậy ngồi xe ngựa của ta đi!"
Tạ Cẩn Niên cười cười: "Cung kính không bằng tuân mệnh."
Đúng lúc Tô Tiểu Tiểu cũng có chuyện hỏi y, nhận tiện ôm bắp đùi của y.
Tạ Cẩn Niên nhìn đôi mắt không cảm xúc của Thánh Nữ đang mang khăn che mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận