Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 515: Dinh Ca Ra Tay 3

Chuong 515: Dinh Ca Ra Tay 3Chuong 515: Dinh Ca Ra Tay 3
Vệ Đình chỉ tay về ky binh phía sau hắn ta: "Vậy ngươi nói, xảy ra chuyện gì?"
Phùng thị vệ nói: "Tiểu nhân... đang truy bắt hai gã thích khách."
Vệ Đình tỏ vẻ khiếp sợ: "Nên ngươi nghỉ ngờ ta là thích khách?”
Phùng thị vệ: "Không phải -"
Ta có nghi ngờ, nhưng ngươi có thể đừng nói vậy hay không?
Vệ Đình cười ha hả nói: "Vậy ngươi nghi ngờ ta chứa chấp thích khách? Được thôi, các ngươi có thể tiến vào lục soát!"
Nói rồi, Vệ Đình quay đầu, hướng vào trong viện cười nhạo.
"Lai Phúc, đi vào cung một chuyến, báo cho bệ hạ là ta đã trở về, nhưng có người không vui vì ta hồi kinh, nửa đêm lấy danh nghĩa bắt thích khách tới nhà riêng của ta cho ta một cú ra oai phủ đầu thật lớn!"
Tô Mạch ngó trái ngó phải, làm gì có Lai Phúc?
Tô Tiểu Tiểu kéo kéo Tô Mạch.
Tô Mạch không tình nguyện giả giọng: "Vâng - tiểu nhân đi ngay -"
"Không cần!" Phùng thị vệ vội nói: "Là chúng tiểu nhân nghĩ sai rồi!"
Phùng thị vệ mang thuộc hạ rời đi.
Một ky binh khó hiểu hỏi: "Phùng đại ca, cứ như vậy đi sao? Không đi vào lục soát à? Lỡ như thật sự giấu thích khách ở bên trong thì làm sao bây giờ?"
Lời này hắn nói không phải không có chủ đích.
Vệ gia và hai nhà Tần, Tô vốn là mối quan hệ đối địch, nói không chừng thích khách đêm nay là do Vệ Đình phái đi đói!
"Sẽ không." Phùng thị vệ suy nghĩ gì đó rồi nói,'Ai cũng có thể bao che cho thích khách đêm nay, nhưng Vệ gia thì không.
Ky binh của phủ quốc công đã đi xa.
Vệ Đình quay trở lại sân.
Tô Mạch rút kiếm ra, ke nó sát vào cổ Vệ Đình.
Tô Tiểu Tiểu tiến lên, rút dao găm bên hông ra chặt đứt thanh kiếm của Tô Mạch!
Tô Mạch vì không để bại lộ thân phận dĩ nhiên là không mang theo bội kiếm riêng của mình, kiếm hắn dùng chỉ là thanh kiếm bình thường mua trên thị trường.
Nhưng vô cùng cứng rắn, vậy mà lại bị nha đầu này chặt đứt?
Càng khiến người ta ngạc nhiên chính là vì sao tiểu nha đầu này lại che chở cho Vệ Đình như vậy?
Con dao găm chém sắt như chém bùn kia...
Con ngươi Tô Mạch co rút lại.
Không phải là binh khí của Vệ lão tướng quân sao?
Vậy mà Vệ Đình lại đưa nó cho nha đầu này?
"Các ngươi..." Tô Mạch lấy lại bình tĩnh: "Các ngươi có quan hệ gì?"
Vệ Đình cười như không cười nói: "Quan hệ phu thê, không tin ngươi hỏi nàng đi."
Tô Mạch nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu: Phu thê trên danh nghĩa có tính không?
Tô mạch nhớ tới tin tức thuộc hạ của người bán hàng rong trong thôn tra được: "Ngươi chính là Vệ tiểu lang quân kia?"
Khi người bán hàng rong nói nha đầu Tô gia chọn con rể, họ Vệ, hắn đoán thế nào cũng không đoán được là ấu tử Vệ gia.
Dù sao thì... ấu tử Vệ gia xuất gia ở kinh thành như thế nào cũng không có khả năng xuất hiện ở Thanh Châu —-
Tô Mạch vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Vệ Đình: "Ngươi vẫn luôn không ở kinh thành... Sao ngươi lại...
Hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Ret cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Tô Tiểu Tiểu chọt chọt tay: "Cái kia, hắn bị thương, cha ta... trói hắn đem về làm con rể nhà tai"
Tô Mạch: '...'
Khi đó tiểu Tô gia cũng không biết rõ thân thế mình, nên hết thảy chỉ là trùng hợp.
Nhưng trùng hợp này cũng quá lừa dối rồi.
Biết hai nhà Tô, Tần và Vệ gia có quan hệ gì không?
Không khoa trương mà nói thì khả năng Vệ gia kết thân với hai nhà này so với khả năng Vệ Đình lấy công chúa giao ra binh quyền càng thấp hơn.
Tô Mạch hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Có phải ngươi không biết rõ thân phận của hắn không?”
"À... ừm." Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận