Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2610: Phu Tu 2

Chuong 2610: Phu Tu 2Chuong 2610: Phu Tu 2
Phụ thân cải trang cẩn thận xong rồi mới đeo mặt nạ vào, chỉ để đề phòng những trường hợp khẩn cấp như thế này.
“Bây giờ ngươi đã vừa lòng chưa?”
Cung chủ hung ác trừng mắt nhìn Hải Vô Nhai, bà ấy nhặt chiếc mặt nạ trên mặt đất lên rồi đeo lại cho Vệ Tư.
Bà ấy lạnh lùng nhìn Hạ Hầu Khanh: "Thành chủ, ngươi hạ lệnh cho chúng ta tới dự tiệc, nếu như chỉ muốn tìm cớ đối phó Bách Hoa Cung thì không cần phải phiên toái như vậy đâu! Dù sao tỷ tỷ đã chết nhiều năm như vậy rồi, ta cũng sống đủ rồi! Ngươi muốn chém muốn giết gì thì tùy!”
Khi nhắc đến Vân Hi, đáy lòng Hạ Hầu Khanh dâng lên một tia áy náy.
Ông ta nghiêm nghị nhìn Hải Vô Nhai: "Hải trưởng lão, ngươi gây loạn đủ chưa?"
Hải Vô Nhai ngẩn người: "Cái này. . "
Hạ Hầu Khanh nói: "Ta mặc kệ ngươi nghe được lời đồn từ đâu, ngươi còn không mau xin lỗi Vân cung chủ và Đoan Mộc đại hiệp!"
Đầu óc của Hải Vô Nhai chậm chạp, nếu ông ta nhanh nhẹn thì đã không bị người ta lợi dụng như một công cụ rồi.
Nếu là Tạ Cẩn Niên, ít nhiều y cũng sẽ nhắc nhở một câu, có lẽ là ông ấy đã cải trang.
Hải Vô Nhai không nghĩ đến chuyện cải trang, phản ứng đầu tiên của ông ta chính là ông ta đã bị lừa.
Ông ta tức giận, cúi đầu chắp tay nói: "Vừa rồi là ta lỗ mãng, ta tạ lỗi với hai vị."
Cung chủ đến rượu cũng không uống mà dẫn theo Vệ Tư lạnh lùng đi đến ghế của Bách Hoa Cung.
Như phu nhân cảm thấy đám người này quá phiên.
Không ngừng lôi kéo thành chủ uống rượu mừng thì cũng thôi đi, lại còn giết ai không biết kéo theo một tên Hải trưởng lão đến làm loạn.
Nàng ta vẫn đang chờ được lập thành Thanh chủ phu nhân đây.
Tạ Cận Niên cười nói: "Mọi người tiếp tục uống đi."
Hạ Hầu Khanh đi đến phòng bên hông của sảnh phụ để hóng gió, ổn định lại tinh thần.
Như phu nhân bế tiểu công tử đi đến: "Thành chủ, có phải người lại buồn không? Bằng không thì bỏ đi, vị trí thành chủ phu nhân vẫn nên thuộc về cung chủ Vân Hi. Ta và nhi tử có thể ở lại trong thành cùng với người thì đã không còn gì để khẩn cầu nữa."
Vì căn bệnh lạ do tổ tiên truyền lại mà việc có con nối dõi của Hạ Hầu gia cũng lắm gian nan, đứa trẻ này có thể là nhi tử duy nhất của ông ta rồi.
Ông ta không thể để đứa trẻ làm con của thiếp thất được.
Hạ Hầu Khanh nói: "Chuyện ta đã hứa với nàng, ta sẽ làm được."
Như phu nhân vui mừng khôn xiết, nhẹ nhàng nói: "Thật ra hôm nay ta còn có một yêu cầu nữa.
Hạ Hầu Khanh nói: "Nàng nói đi."
Như phu nhân nhẹ giọng nói: "Chuyện về hai đứa trẻ, thật ra ta rất thích tiểu thiên kim của Bách Hoa Cung. Ta đang nghĩ, sao không nhân cơ hội này để cho hai đứa trẻ..."
Nàng ta còn chưa nói xong đã có thị vệ đi tới báo cáo: "Thành chủ, người Bách Hoa Cung sắp rời đi."
Sắc mặt Như phu nhan hơi thay đổi: "Nhanh vậy sao?"
Thị vệ nói: "Thường quản gia đã cố gắng giữ lại nhưng không được."
Hạ Hầu Khanh biết Vân Sương bị oan nên cũng không muốn ép bà ấy ở lại.
Như phu nhân vội vàng nói: "Ta đi gặp hor
Những người từ Bách Hoa Cung phải ở lại!
Nàng ta còn chưa bàn xong việc lập hôn ước cho hai đứa trẻ.
Như phu nhân vội vàng quay đi
Hạ Hầu Khanh nhíu mày, ông ta bị đau đầu nên phải uống một bát canh giải rượu.
Đang lúc ông ta chuẩn bị đứng dậy quay lại điện chính để tuyên bố lập thành chủ phu nhân thì có một mũi phi tiêu bắn tới ghim vào cây cột phía sau lưng ông ta.
Trên phi tiêu có ghim một mảnh giấy.
Ông ta tháo phi tiêu xuống rồi mở mảnh giấy ra xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận