Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1464: Ba Dua Nho Gap Gia Cat Thanh 2

Chuong 1464: Ba Dua Nho Gap Gia Cat Thanh 2Chuong 1464: Ba Dua Nho Gap Gia Cat Thanh 2
Tô Tiểu Tiểu cười: "Tiểu quận chúa của chúng ta kiên cường như vậy, không cần bất kì kẻ nào đồng tình và an ủi."
Tiểu quận chúa thẳng eo nhỏ: "Vậy đương nhiên!"
Tô Tiểu Tiểu trở lại khách điếm, theo thường lệ dịch dung thành Lương thái y, bộ dáng giả vờ nửa đường ngẫu nhiên gặp được tiểu quận chúa, vào phủ với tiểu quận chúa.
Hôm nay thái y trong viện tiểu quận vương nhiều nhiều hơn hôm qua mấy người, trừ thái y, có mấy gương mặt mới khác.
Tô Tiểu Tiểu xách theo hòm thuốc đứng ở cửa phòng, Trịnh thái y đi tới, đè thấp âm lượng nói: "Bọn họ nghe nói tin tức tiểu quận vương hạ nhiệt, chạy tới nhìn xem có phải thật sự hay không.'
"Không phải đám người thái y kia là ai?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Trịnh thái y nói: "Râu dê bên trái kia chính là Tôn đại phu trong phủ đại hoàng tử, tóc bạc ở giữa, Lý đại phu trong phủ tam hoàng tử, hai người khác là Ngô quản sự và lâm quản sự trong phủ tứ hoàng tử và ngũ hoàng tử."
Ngay cả quản sự đều tới? Trận trượng lớn như vậy sao?
"Người kia thì sao?" Tô Tiểu Tiểu dùng ánh mắt ý bảo nam tử tóc hoa râm bên phải, hắn nhìn qua hơi nhỏ tuổi, khí chất thiên vê âm nhu, ánh mắt hiền lành, lại tự có một tia sắc bén xuyên thủng tất cả.
Trịnh thái y nhỏ giọng nói: "Hòa công công bên cạnh bệ hạ."
Tô Tiểu Tiểu lại nhìn vê phía đối phương lân nữa, đối phương hơi mỉm cười với nàng.
Tô Tiểu Tiểu mạc danh hơi lạnh.
Trịnh thái y nói: "Mặt khác nói cho ngươi một tin tức xấu, tiểu quận vương lại sốt cao, đồ vật sáng nay ăn cũng phun ra.
Điều này ở bên trong dự đoán của Tô Tiểu Tiểu, sốt cao không phải tiêm một liều hạ sốt là có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn, nói như vậy đều phải lặp đi lặp lại ba năm ngày.
Tô Tiểu Tiểu xách theo hòm thuốc đi vào, nàng chỉ chỉ cổ họng của mình, ý bảo Trịnh thái y.
Trịnh thái y ngượng ngùng cười nói: "Hôm qua Lương thái y ăn nhiều ớt, giọng nói khàn, ý tứ của ông ấy là... Chúng ta đều đi bên ngoài chờ."
Tôn đại phu phủ đại hoàng tử trào phúng nói: "Trị bệnh còn lén lút, như thế nào? Sợ chúng ta lén học sao?”
Lý đại phu phủ tam hoàng tử khinh thường nói:: "Trộm học cái gì? Phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, hôm nay tình huống tiểu quận vương càng nghiêm trọng, ta thấy, ông ta cũng không có bản lĩnh thật gì!" Trương thái y tốt bụng khuyên nhủ: "Lương thái y nếu ngươi không nắm chắc, đừng lấy mạng của tiểu quận vương ra đùa."
Một ít biện pháp cực đoan lui nhiệt bọn họ cũng hiểu, nguy hiểm rất lớn, thân thể bình thường còn thôi, tiểu quận vương là gầy yếu từ bé, không chịu nổi.
Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói một câu với Trịnh thái y.
"Ông ta nói cái gì?" Sở viện phán hỏi.
Khóe miệng Trịnh thái y co rút, mồ hôi lạnh ròng ròng nói: "Ông ấy nói... ' đi ra ngoài '"
Sở viện phán: "..."
Mọi người: ”...'
Mọi người phất tay áo đi ra ngoài.
Tô Tiểu Tiểu dùng thuốc hạ sốt và thuốc tiêu viêm cho tiểu quận vương, phối hợp trị liệu virus.
Trong thân thể hắn có hai ổ bệnh, một cái là từ trong bụng mẹ mang đến, một cái khác là mới nhiễm.
Hai bệnh có nặng có nhẹ, trước mắt trị liệu bệnh đậu mùa giữ mạng trước.
Bên kia, Vệ Đình mua kẹo hồ lô cho ba cái tiểu tể tử xong, biết Tô Tiểu Tiểu bị tiểu quận chúa đón đi rồi, hắn giao tiểu tể tử cho Hạnh Nhi và Phù Tô, hắn dẫn theo A Phúc đi một gian diễn lâu phố bắc Tây Đô.
Đây là diễn lâu lớn nhất tây đô, nhưng, hắn cũng không phải tới nghe diễn.
Hắn tiến vào diễn lâu, đưa một lệnh bài văn cá cho chưởng quầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận