Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 523: Nhi Tử Của Hắn 4

Chương 523: Nhi Tử Của Hắn 4Chương 523: Nhi Tử Của Hắn 4
Trong mắt Tần Yên Nhiên, mình hoàn toàn không đáng lãng phí thời gian này.
Về phần nói ân oán giữa Tần Vân và Tô Nhị Cẩu.
Đệ đệ của nàng nàng hiểu rõ, chính là do bản thân Tần Vân gây sự, nàng mới không thay cậu ta ra mặt.
Tần Triệt nói: "Con nói lại lần nữa... Bọn họ tên gì?"
Tần Yên Nhiên nghĩ nghĩ, nói: "Tỷ tỷ gọi Tô Đại Nha, đệ đệ gọi Tô Nhị Cẩu."
"Họ Tô..." Tân Triệt lạnh lùng nhắm mắt lại.
Tần Yên Nhiên nhận ra sự khác thường của Tần Triệt, thân thiết hỏi: "Phụ thân, người làm sao vậy? Có phải không thoải mái ở chỗ nào hay không?”
"Không, ta không sao..." Tần Triệt nói: "Hồi phủ."
Trên đường hồi phủ, Tần Triệt tận mắt nhìn thấy nữ nhân kia tiến vào ngõ Lê Hoa, theo góc độ quan hệ, hắn ta không thấy rõ bọn họ tiến vào tòa viện nào.
Nghĩ tới cái gì đó, Tan Triệt đột nhiên hỏi: "Tổ phụ con ngày hôm qua có phải còn đi ngõ Lê Hoa đón con hay không?”
Tần Yên Nhiên oan ức nói: "Đúng vậy, nhưng không biết tổ phụ đi đâu, con phải đợi rất lâu."
Lông mày Tần Triệt nhảy dựng lên: "Tổ phụ của con ngày hôm nay không phải cũng đi đón con sao?"
Tần Yên Nhiên suy nghĩ nói: "Hắn là không thể nào... Hôm qua tổ phụ đi ngang qua..."
Gia gia làm sao có thể mỗi ngày đi đón nàng ta?
Tần Triệt vội sai hộ vệ từ phía đông vòng vào ngõ Lê Hoa.
Tần Thương Lan đang ôm ba đứa nhỏ ở trong ngõ nhỏ chơi phi phi.
Thị vệ nói quý phủ có việc gấp, Tan Thương Lan giao hài tử cho Tô Nhị Cẩu, cùng thị vệ trở về phủ.
Tần Triệt đã sớm chờ ở sân của ông ấy.
"Chuyện gấp gì?" Tần Thương Lan hỏi.
Tần Triệt: "Phụ thân hôm nay không thấy người nào gì kỳ kỳ quái quái sao?"
“Người lạ nào?”
"Hả, không có.' Tần Triệt cười cười: "Gần đây kinh thành xuất hiện mấy tiểu tặc khiến quan phủ vô cùng đau đầu."
Tần Thương Lan nói: "Hừ, ngươi cho rằng ta già rồi không làm gì được, ngay cả mấy tiểu tặc cũng không đối phó được?" "Nhi tử không phải có ý này." Tân Triệt tự mình bưng nước trà tới cho Tần Thương Lan.
Tần Thương Lan nhíu mày: "Ngươi nói việc gấp chính là cái này?"
"Không phải." Tần Triệt cười nói: "Quý phủ chúng ta đã nhiều năm không sửa chữa, mấy ngày trước mưa to, tòa nhà Yên Nhiên đều bị dột, vừa hay trong thôn có một con ngựa sa mạc tới, nhi tử muốn mời phụ thân đến thôn ở vài ngày, đợi đến quý phủ sửa chữa xong, sẽ đón phụ thân trở vê."
Tần Thương Lan có chút do dự.
Tần Triệt đối với phụ thân đương nhiên hiểu rõ, phàm là nghe được có tuấn mã, hắn ta là có thể ngay cả cơm cũng không ăn, khẩn cấp đi xem ngựa.
Tần Thương Lan quả thật đối với ngựa đại mạc rất động tâm, nhưng ông ấy không hiểu nên có chút không muốn đi -
Tần Triệt nhìn Tân Thương Lan thật kỹ, thấp giọng nói: "Phụ thân, Triệu thúc bị bệnh... Rất nghiêm trọng.'
Triệu Toàn, một tiểu binh dưới tay Tần Thương Lan, đi theo Tần Thương Lan vào sinh ra tử, một nhóm thủ hạ tâm phúc lúc ban đầu, hiện giờ cũng chỉ còn lại một Triệu Toàn.
Tần Thương Lan thở dài: "Chuẩn bị xe ngựa, ta đi xem hắn."
Tần Triệt nói: "Sắc trời không còn sớm, không bằng sáng mai lại khởi hành đi —"
Tần Thương Lan khoát tay: "Không được, xuất phát luôn."
Ông ấy ở tuổi này, chôn đất không chừng chính là chuyện ngày nào.
Ông ấy sợ không thể tiễn Triệu Toàn đoạn đường cuối cùng.
Một khắc sau, Tần Thương Lan ngôi lên xe ngựa rời khỏi phủ Hộ Quốc Công.
Nhìn xe ngựa biến mất ở cuối đường phố, ánh mắt Tần Triệt một chút lạnh xuống.
Phụ thân đi thôn trang, sẽ phát hiện Triệu Toàn bệnh không nghiêm trọng như vậy, phụ thân có lẽ sẽ rất nhanh trở về, nhưng không sao.
Chính mình đã biết người kia ở nơi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận