Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1783: Làm Mẹ Tức Là Phải Mạnh Mẽ 1

Chương 1783: Làm Mẹ Tức Là Phải Mạnh Mẽ 1Chương 1783: Làm Mẹ Tức Là Phải Mạnh Mẽ 1
Cô bé không còn nhỏ, lại nói chuyện đâu ra đấy, Tô Tiểu Tiểu nhìn cô bé, không hiểu sao lại cảm thấy đứa nhỏ này có chút nghiêm túc và đáng yêu.
Đại Hổ của nàng sau này lớn cũng sẽ vừa nghiêm túc vừa đáng yêu như vậy?
Doãn Tiểu Điệp hỏi: “Muốn Trình gia thừa nhận ngươi, với tiếp nhận ngươi sao?”
Tô Tiểu Tiểu buồn cười hỏi: "Sao? Ngươi có cách à?"
Doãn Tiểu Điệp nói: "Có thì có, nhưng ta không thể uổng công giúp ngươi được, nếu ngươi thành công ngươi phải làm tẩu của ta!"
Tô Tiểu Tiểu, người bị buộc một nhân duyên mới khó hieu:
Tô Tiểu Tiểu tựa cười mà như không cười nhìn cô bé.
Doãn Tiểu Điệp hất cằm: "Sao? Điều kiện kết thân với Doãn gia không đủ để ngươi động tâm sao? Có sự ủng hộ của Doãn gia chúng ta, ngươi có thể thuận lợi hơn để lấy lại tất cả những gì thuộc về ngươi và Trình Tang!"
Tô Tiểu Tiểu vỗ nhẹ cái trán nhỏ: "Gan cũng không nhỏ đấy, bày bánh nướng cho ai ăn vậy?"
Doãn Tiểu Điệp nói hung ác: "Ngươi mà còn chạm vào ta, ngươi tin ta sẽ chặt tay ngươi không!"
Tô Tiểu Tiểu cúi xuống, nhìn chằm chằm vào mắt cô bé: "Vậy ta cũng sẽ chặt tay chân của ngươi.'
Doãn Tiểu Điệp trước đây chưa bao giờ bị đe dọa, sững sờ trong giây lát.
Tô Tiểu Tiểu rất hài lòng, đối phó với mấy hài tử nghịch ngợm nàng càng phải hung ác hơn.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ngươi thay mặt ai nói chuyện?"
"Ta không phải tiểu tử, năm nay ta đã chín tuổi!" Doãn Tiểu Điệp suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: "Chỉ còn kém ba ngày nữa thôi."
Tô Tiểu Tiểu không khỏi cười lớn: "Ngươi còn chưa đến chín tuổi, ta vì sao phải tin tưởng ngươi?"
Doãn Tiểu Điệp chín tuổi cởi một tấm lệnh bài trên thắt lưng và nói với giọng điệu mạnh mẽ: "Đây là mệnh lệnh của gia chủ Doãn gia của chúng ta. Lời của ta chính là lời của nội tổ phụ tal"
Trẻ con chính là trẻ con, dù có hung dữ đến đâu cũng chỉ mang theo một chút non nớt, Tô Tiểu Tiểu không sợ cô bé nói: "Vậy ngươi cứ nói cho ta nghe trước một chút, sau đó ta sẽ cân nhắc xem có nên đồng ý với ngươi hay không."
Doãn Tiểu Điệp cự tuyệt: 'Không được, ngươi nhất định phải đáp ứng điều kiện của ta, nếu không ta sẽ không nói cho ngươi."
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày nói: "Ngươi không phải chính là muốn cạnh tranh Thánh Nữ sao?" Doãn Tiểu Điệp sửng sốt: "Sao ngươi đoán được?"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Ta thông minh."
Doãn Tiểu Điệp cau mày, nghiêm túc suy nghĩ một lát: "Được rồi, nếu ngươi có thể đoán được điểm này, ngươi quả thực có chút thông minh, nhưng ngươi đoán được cũng vô dụng, ngươi không có tư cách đua tranh!"
Vẫn còn đang đào hố cho nàng... Tô Tiểu Tiểu buồn cười nói: "Nhóc con, ngươi chính là hy vọng ta cùng Trình Thanh Tuyết nội đấu để ngươi ngư ông đắc lợi đúng không. Đây không phải ngươi giúp ta, mà là ta giúp ngươi. Ngươi còn không biết xấu hổ tìm ta nói điều kiện, hẳn là ta phải tìm ngươi báo thù mới đúng"
Cô bé cau mày rất sâu, toàn bộ khuôn mặt non nớt của trẻ con đều đang viết: Người này không dễ lừa mà...
Tô Tiểu Tiểu gãi đúng chỗ ngứa nói: "Hơn nữa, ta phải đạt được tư cách đến Thánh Nữ thì nhà họ Trình mới có thể thừa nhận ta, nhưng ngươi hẳn sẽ không nhường vị trí Thánh Nữ cho ta. Nói trắng ra là ngươi đang lợi dụng ta để giúp ngươi loại bỏ những đối thủ cạnh tranh có lợi nhất!"
Đôi mắt cô bé lóe lên khi tâm tư của mình bị nói trúng.
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Được rồi, nhìn ngươi khá đáng yêu, có cơ hội ta sẽ bảo vệ ngươi, nhưng ngươi không thể quá nghịch ngợm, ta không thích trẻ con nghịch ngợm."
Nàng nói câu cuối cùng kèm với một nụ cười, nhưng trong mắt cô bé lại có sự nghiêm khắc không rét mà run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận