Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1750: Gõ Của Nhận Người Nhà 1

Chương 1750: Gõ Của Nhận Người Nhà 1Chương 1750: Gõ Của Nhận Người Nhà 1
Mi Cơ sống ở khu nhà nhỏ bên cạnh phía tây.
Những người còn lại sống ở dãy phòng phía trước.
Ba đứa nhỏ hôm nay mệt quá nên đi ngủ sớm.
Sáng mai nàng định đến Trình gia để nhận người thân nên Tô Tiểu Tiểu cũng vội vàng đi nghỉ ngơi.
Vừa nằm xuống, nàng nhớ ra điều gì đó.
Túi gấm thứ bai
Tô Ly bảo vào được vương đô Nam Cương rồi thì hãy mở ra.
Tô Tiểu Tiểu lấy tụi gấm ra từ phòng thuốc.
Nói đến phòng thuốc, tên này không hề cổ vũ cho cô trong vòng hai tháng này, nhưng lần này Tô Tiểu Tiểu không cho rằng nó đang kìm hãm chiêu cuối của mình, có lẽ do nàng sử dụng quá nhiều thuốc ở bên giới nên hiện tại chỉ còn phòng thuốc rỗng mà thôi.
Tô Tiểu Tiểu tức giận chạm vào sống mũi và mở túi tiền gấm cuối cùng ra.
Nàng nhìn một cách cẩn thận: "Đây là——”...
Tia sáng đầu tiên của buổi sáng xuyên qua những đám mây và rơi xuống trên bâu trời đỏ rực, khi gạch men được dựng lên, Tô Tiểu Tiểu bước ra từ cánh phía tây.
Hôm nay là ngày nàng đến Trình gia để nhận mặt người thân.
Trịnh Hải đưa cho nàng hai sổ hộ tịch thật: Một người đã lập gia đình, sống với tương công nghèo khổ và một cô con gái chưa đầy tuổi ở nông thôn, người còn lại thì chưa xuất giá.
Ở quê nghèo thì còn dễ tìm được tướng công nghèo, nhưng tìm được cô con gái nửa tuổi mới khó, Tô Tiểu Tiểu chỉ có thể chọn thân phận thứ hai.
Cả nhà từ nhỏ đến lớn đều bị bỏ lại, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ oán hận.
Vệ Đình hiếm khi nhìn thấy vài đám nhóc con xì hơi nên cong môi cười: "Cuối cùng thì các con cũng bị mẹ bỏ lại rồi sao?"
Đại Hồ nhìn hắn với vẻ mặt không nói nên lời: "Người nói như kiểu phu nhân của người không bỏ lại người vậy?"
Vệ Đình: "..."
Thật là đau lòng.
Tô Tiểu Tiểu quỳ xuống sờ sờ ba người cái đầu nhỏ: "Mẹ ngoài làm chút việc, sẽ sớm trở ve thôi. Ở nhà cẩn thận nghe lời cha, nhị bá, nhị bá mẫu và Hi Nguyệt tỷ tỷ nha chưa?"
Nhị Hổ nói: "Mẹ hôn con đi rồi con sẽ nghe lời." Tô Tiểu Tiểu bị chọc cười, dứt khoát hôn lên má ba bé con.
Ba đứa nhỏ ngượng ngùng che mặt lại.
Đang nghĩ tới điều gì đó, ba người chạy đến chỗ Vệ Đình.
Vệ Đình: Giờ mới biết đến cha mình sao?"
Ba đứa đều ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên.
Vệ Đình tưởng rằng đám nhóc này muốn hắn hôn, tuy hơi ngạc nhiên khi được đối đãi như vậy, nhưng hắn vẫn cúi xuống.
Không ngờ có ba bàn tay nhỏ bé ấn xuống trán hắn không thương tiếc.
Ba đứa: Ba ba thối, con chỉ đang khoe nụ hôn nhỏ của mình với cha thôi!
Vệ Đình: ”...
Nhóc con, da của mấy đứa ngứa lắm phải không?
Tô Tiểu Tiểu nói với mọi người ở trong phòng: "Ta đi đây."
Vệ Thanh mỉm cười: "Đi đi."
Lý Uyển: "Nhớ cẩn thận."
Vệ Đình Đình im lặng khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ cô đơn: Của ta đâu?
Mọi người đều lo lắng khi Tô Tiểu Tiểu chỉ đi có một mình nên Vệ Thanh đã kêu nàng mang theo Mi Cơ.
Trình gia chưa từng nhìn thấy Mị Cơ, nếu mang theo nàng ta để làm người hầu thì chắc sẽ không bị lộ, chỉ có điều là nàng ta phải mặc trang phục của người hau Nam Cương.
Mi Cơ không ghét việc giả vờ làm hầu gái, nàng ta chỉ ghét việc quấn mình trong chiếc bánh bao.
"Mi Cơ ghét mặc quân áo dày như vậy!"
Mi Cơ rất bực bội.
Nhị tiểu thư của Trình gia đã từng gặp Tô Tiểu Tiểu, vì vậy Tô Tiểu Tiểu đành phải thay đổi diện mạo.
Chuẩn bị xong mọi thứ, hai người mang theo hai cái túi, kéo màn che mặt, phủi bụi trên giày rồi đến trước cửa nhà Trình gia với bộ dạng đây mệt mỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận