Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2215: Song Hỷ Lâm Môn 1

Chương 2215: Song Hỷ Lâm Môn 1Chương 2215: Song Hỷ Lâm Môn 1
Toàn thân Tô Mạch đều không được khỏe!
“Này, đại ca, ngươi qua đây đi!”
Tô Ly vừa mới đi mua bánh gạo về, ngoài ra hắn ta còn đưa chiếc bánh gạo đã ngâm được một nữa trong tay mà đưa vào miệng ăn, sau đó liền dùng hai tay để mở gói vải gạc sạch ra. Sau cùng thì hắn ta nói một cách mập mờ không rõ: 'Đại ca, huynh có muốn một cái không? Ăn ngon lắm." (Vải gạc: là loại vải dùng băng vết thương)
Hiện Tại Tô Mạch nào có tâm trạng để ăn thứ gì đó?
Hắn ta nắm chặt tay và hít một hơi thật sâu, sau đó cố nén cảm giác muốn xông vào nhà mà chỉnh sửa đệ đệ, sau đó hắn ta nói với Tô Ly: " Công chúa Huệ An... nàng ta vẫn luôn ở đây sao?"
"Vâng." Tô Ly thấy đại ca không chịu ăn, cho nên liền buộc bao vải lại, sau đó thì chỉ dùng một tay mà lấy bánh gạo ra khỏi miệng của nàng ta.
Tô Mạch càng nắm chặt nắm tay hơn: "Sống ở đây bao lâu rồi?"
Tô Ly suy nghĩ một chút: "Không rõ, khi đệ đến đây thì nàng ta đã ở đây rồi."
Tô Mạch ngơ ngác nói: "Nàng ta, nàng ta cùng tứ đệ đơn độc sống cùng nhau sao?
"Ừm"
Biểu cảm của Tô Ly rất thời ơi, và một chút cũng không gì là có vẻ ngạc nhiên chút nào, rõ ràng là đã quen rồi.
Tô Mạch thì ngược lại suyt đã không kiềm chế được hồng hoang chỉ lực đang có trong cơ thể mình. (Hồng hoang là theo tôn giáo của con người là thơi kỳ đầu tiên bắt đầu tạo ra vạn vật, nó mang nghĩa sơ khai. Trong Thiên Chúa giáo là 7 ngày đức Chúa trời tạo ra vạn vật, ngày cuối cùng tạo ra con người. Trong văn hóa Trung Quốc, thời hông hoang là thời Nữ Oa vá trời. Còn ở Việt Nam là thời kỳ Lạc Long Quân và u Cơ mà theo tín ngưỡng Việt Nam thì họ là tổ tiên của dân tộc Việt. )
Lúc này, Công chúa Huệ An đang từ trong phòng mà bước ra.
"Tô Ly, có phải ngươi đã mang bánh gạo mua về rồi không? Ngươi đang nói chuyện với ai vậy?
Tô Ly liếc nàng ta một cái, và nói: "Đại ca của ta."
Ánh mắt của Công chúa Huệ An liền rơi vào trên mặt của Tô Mạch, sau đó liền có chút kinh ngạc: "Tô tướng quân! Tại sao ngài lại tới Nam Cương rồi? Ngài đến đây để gặp Tô Huyên sao?"
Ngay từ tựa đề, thì đã có thể thấy được sự gân gũi rồi.
Tô Mạch chắp tay hành lễ rồi nói: " Vi thân đã gặp được công chúa Huệ An, vi thần... Là có công vụ trên người.' Tìm muội muội, nhưng nhân tiện lại nhặt được đệ đệ.
Công chúa Huệ An không có hứng thú với chính trị công vụ, cho nên liền cười và nói: "Đều là người của mình, cho nên đừng quá chú ý đến nghi thức xã giao này, ngài gọi ta là Hoa Hoa nhé!"
cho nên đừng lo lắng về những phép lịch sự giả tạo này, chỉ cần gọi ta là Hoa Hoal"
Nàng ta vẫn còn ở tại Thánh Nữ Điện, cho nên Lâu trưởng lão đã không có nói cho nàng ta biết về những chuyện thay đổi ở Nam Cương, thế là nàng ta vẫn cho rằng mình phải che giấu thân phận như trước.
Tô Mạch không biết nội tình, nhưng sau khi nghe được lời của nàng ta nói, thì hắn ta chỉ có cảm giác là bị sét đánh trúng đầu.
Người của mình... Hoa Hoa...
Vệ Sâm và những người khác, thường gọi muội muội của họ bằng biệt danh.
Chẳng lẽ nói tứ đệ đã cùng công chúa, thật sự đã ... đạt... tới trình độ đó rồi sao?
Tô Mạch do dự một chút, nhưng vẫn quyết định nói ra: "Công chúa, Thần... có chuyện muốn trưng cầu ý kiến của người."
Công chúa Huệ An nhàn nhạt nói: “Ngài nói di
Tô Mạch nhìn thấy Tô Ly đang ăn bánh gạo, mà nói với công chúa Huệ An: "Mời dời một bước rồi nói."
"Được rồi!" Công chúa Huệ An quay người mà đi vào phòng của Tô Huyền.
Tô Mạch: '...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận