Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1144: Hổ Lì Lom 2

Chương 1144: Hổ Lì Lom 2Chương 1144: Hổ Lì Lom 2
Xong rồi, Tiểu Hổ tám phần là đã bò vào trong rương rồi.
Đây cũng không phải lần đầu tiên cậu bé nghịch ngợm như vậy.
Lần trước chơi trốn tìm, cậu bé trực tiếp núp ngay dưới bếp lò, Tô Thừa đi đốt lửa, một đứa bé từ bên trong đó nhảy ra, suýt nữa đã dọa hắn hồn vía bay mất!
Tô Tiểu Tiểu siết chặt nắm tay.
Nàng thấy thay vì gọi là Tô Tiểu Hổ, gọi là Hổ lì lựm mới đúng.
"Muội vào cung một chuyến!"
Tô Tiểu Tiểu nói.
"Ta đưa muội đi., Tô Mạch đáp lại.
Vệ Lục Lang nói hắn cũng phải đi.
"Ngươi ở lại cùng Đại Hổ, Tiểu Hổ đi."
Ba đứa nhỏ chưa từng rời xa nhau, hai đứa khẳng định là rất lo lắng.
Vệ Lục Lang cuối cùng quyết định ở lại.
Tần Thương Lan nhíu mày một cái, gọi người đem vớt Tư Không Vân từ trong chăn lên.
Tư Không Vân mặt đầy tức giận: "Ta cả một đêm không ngủ, ngài tốt nhất là có chuyện cấp bách!"
Tần Thương Lan nói: "Tiểu Hổ vào cung rồi."
Tư Không Vân ngáp một cái: 'Vào thì vào thôi...
Sắc mặt Tần Thương Lan phức tạp, nói: "Nó là cháu ngoại của Nam Dương vương."
Tư Không Vân trong nháy mắt liền thanh tỉnh!
Tô Tiểu Tiểu vào cung liền chạy thẳng tới Vĩnh Thọ Cung.
Thái hậu không mặn không nhạt hỏi: "Hôm nay sao lại đến sớm vậy?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Ta có chuyện muốn nói riêng với ngài."
Thấy nàng như vậy, Thái hậu liền nháy mắt với Trình công công, hắn hiểu được liền cùng các cung nhân lui ra ngoài, bản thân thì tự mình đứng canh ở cửa.
Tô Tiểu Tiểu nói thẳng vào vấn đề: "Tiểu Hổ vào cung."
Đôi mắt Thái hậu sáng lên.
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Nhưng có thể là bị đưa vào trong cung của bệ hạ rồi."
Thần sắc Thái hậu liên cứng đờ.
Tô Tiểu Tiểu đem chuyện vừa xảy ra kể lai, trái tim Thái hậu đột nhiên dâng lên tới cổ họng. Ba đứa nhỏ thật sự rất giống Nam Dương Vương, nếu chẳng may Cảnh Tuyên De nghi ngờ thân thế của chúng, gặp nguy hiểm chính là chuyện không thể tránh khỏi.
Nhổ cỏ tận gốc, nhi tử của bà tuyệt tình đến vậy đấy.
Vừa nghĩ tới ba đứa bé thật vất vả sống sót giờ có thể sẽ bị bại lộ, Thái hậu không còn đoái hoài gì nữa, lập tức gọi Trình công công chuẩn bị kiệu tới tẩm cung Cảnh Tuyên Đế.
"Mẫu hậu?"
Cảnh Tuyên Đế mới từ ngự thư phòng trở vê sau khi phê duyệt tấu chương, gặp Thái hậu ở cửa, hắn ta không khỏi kinh ngạc.
"Ngài... Sang đây thăm nhi tử sao?
Hắn ta có chút không xác định được hỏi.
Thái hậu nhàn nhạt nói: "Làm sao? Ta không thể thăm sao?"
Cảnh Tuyên Đế vội vàng nói: "Lam sao có thể? Mẫu hậu đến thăm nhi tử, nhi tử cầu cũng không được, nhỉ tử... Chẳng qua là quá kinh ngạc thôi."
Hai người chiến tranh lạnh đã nhiều năm, Thái hậu chỉ ở mặt ngoài thoáng hòa hoãn quan hệ với hắn ta một chút, nhưng cũng chỉ vì để có thể đi chùa tưởng nhớ Nam Dương vương mà thôi.'
Mẹ con hai người tiến vào tẩm cung.
Các cung nữ dâng trà.
Ánh mắt Thái hậu nhìn chằm chằm cái rương lớn, nhìn là biết cái rương này vừa mới được đưa tới.
Bà bình tĩnh hỏi: "Đó là cái gì vậy?"
"Đan dược Khâm Thiên giám đưa tới.", Cảnh Tuyên Đế không giấu giếm.
Thái hậu vỗ một cái lên bàn: "Hồ đồi! Tuổi con còn trẻ, tại sao lại nghiện đan dược? Con quên vì sao tiên đế mất à?"
Cảnh Tuyên Đế nói: "Tiên đế là do bệnh nặng..."
Thái hậu lạnh lùng cắt ngang lời hắn: "Là do hắn uống những thứ gọi là đan dược trường sinh bất lão."
Cảnh Tuyên Đế giải thích: "Mẫu hậu, đan dược này chẳng qua là để tăng cường sức khỏe, chứ không phải đan trường sinh bất lão..."
Thái hậu không thèm quan tâm nói: "Ai gia mặc kệ! Những chuyện khác ai gia đều nghe theo con, riêng chuyện này thì không được! Người đâu! Đem đốt đan dược kia đi cho ta! Đem xa một chút đốt đi!"
"Dạit"
Bạn cần đăng nhập để bình luận