Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2530: Tình Cha Như “Núi” 1

Chương 2530: Tình Cha Như “Núi” 1Chương 2530: Tình Cha Như “Núi” 1
Hạnh Nhi mang theo một hộp thức ăn, đầu mướt mát mồ hôi: “Tiểu thư, cô gia, Lục môn chủ, mấy người đói rồi nhỉ? Ăn chút đồ đã nào ”
Tối qua nàng ấy và các nãi nương được Linh Âm sắp xếp ở một gian mật thất, trận đánh vừa kết thúc, hai người lập tức tới phòng bếp.
Lục Ngạo Thiên nhìn các huynh đệ xung quanh.
Hạnh Nhi hiểu ý nói: “Mọi người đều có cả, Lục môn chủ yên tâm.”
Nàng ấy và nãi nương làm rất nhiều bánh bao thịt lớn, còn hầm cả canh đậu đỏ ngọt ngào nữa.
Đảo Thiên Sơn bốn phía là biển, nhiều cá tôm nên giá rẻ nhưng thịt lại đắt, bình thường mọi người khó mà ăn được.
Nhưng Bách Hoa Cung không chỉ sở hữu cả chục ngàn mẫu ruộng hoa, lại còn có trại chăn nuôi riêng, người khác không ăn được nhưng ở Bách Hoa Cung đây lại là chuyện thường như cơm bữa.
Lục Ngạo Thiên nhìn môn hạ của mình mang hộp đồ ăn tới phân phát cho các đệ tử xong mới yên tâm nhìn hộp thức ăn của Hạnh Nhi.
"Sắp xong rồi, Lục môn chủ ngồi xuống trước đi."
Hạnh Nhi đặt hộp thức ăn trên bàn đá giữa vườn hoa rồi lại cởi miếng vải buộc trên người xuống trải ra cho tiểu thư nhà mình.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình, Cảnh Dịch còn có cả Lục Ngạo Thiên ngồi xuống.
Hạnh Nhi mở hộp thức ăn ra, lấy mấy cái khăn ướt sạch sẽ từ ngăn trên cùng của hộp xuống trước, sau đó đưa mọi người lau tay.
Lục Ngạo Thiên là đồ thô lỗ, chưa từng cẩn thận như thế, nhìn ba người lau, hắn ta cũng vụng về lau theo, sau đó lau nát cả khăn.
"Khu khụ.'
Hắn ta hắng giọng.
Hạnh Nhi buồn cười mang lồng bánh bao thịt thứ hai và lông canh đậu đỏ thứ ba ra.
Lục Ngạo Thiên tiếp tục nhìn vào trong: "Hết rồi à?"
Hạnh Nhi tò mò hỏi: "Lục môn chủ muốn ăn gì?"
Lục Ngạo Thiên tủi thân nói: "Bánh bao đường."
Hạnh Nhi lấy túi giấy dầu từ trong tay áo rộng thùng thình ra: "Chỉ cần bánh bao đường, không cần kẹo viên sao?"
Mắt Lục Ngạo Thiên trợn trò! Kẹo kẹo kẹo kẹo viên!
Lục Ngạo Thiên cầm kẹo viên qua, nhanh nhẹn nhét vào ngực.
Làm cả đêm cũng chỉ vì miếng ăn này, ai cũng đừng hòng cướp được của hắn tal
Hạnh Nhi phì cười.
Lục Ngạo Thiên chỉ bánh bao thịt với canh đậu đỏ trên bàn: 'Ăn ăn ăn, ăn cả chứ!"
Mấy người mệt mỏi cả đêm quả đúng là đã đói bụng.
Vệ Đình với Cảnh Dịch cầm bánh bao thịt lớn cùng lúc đưa đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu trợn mắt nhìn.
Hạnh Nhi lấy chiếc bánh bao ở chính giữa nói: "Tiểu thư không thể ăn giống mọi người! Ít muối, ít dầu, cái bánh này mới là của tiểu thư!"
Tô Tiểu Tiểu: Sau này cho Hạnh Nhi thêm tiền!
"Chuyện hôm nay đa tạ Lục môn chủ." Vệ Đình nói.
Lục Ngạo Thiên xua tay: "Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thôi!"
Vệ Đình hỏi: "Nói đi cũng phải nói lại, sao Lục môn chủ biết Bách Hoa Cung gặp nạn?"
Lục Ngạo Thiên kể lại chuyện gặp Chử Phi Phượng giữa đường.
"Nơi đó là con đường chắc chắn phải đi qua để đến được Hỏa Sát Môn, ta đoán nàng ấy tới tìm ta nhưng nàng ấy ngất đi, ta không hỏi được gì cả, chỉ muốn đưa thư cho các ngươi. Ai biết vừa tới chân núi Bách Hoa Cung, ta đã thấy mấy đại môn phái đi lên Bách Hoa Cung rồi. Hơn nửa đêm, không cần hỏi cũng biết bọn chúng chẳng có lòng tốt gì."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Đại tẩy bị thương nặng không?”
Lục Ngạo Thiên nói: "Nha đầu yên tâm đi, ta đã mời đại phu tới rồi, đại phu nói nàng ấy không có gì nguy hiểm đến tính mạng."
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu với Vệ Đình mới hơi nguôi ngoai.
"Nói thật các ngươi cũng đừng cảm ơn ta, cảm ơn đại tẩu mấy người ấy, liều chết đưa tin cho các ngươi, lại còn bị Thiên Ngọc Đường phát hiện ra."
Lục Ngạo Thiên nói xong thì uống một ngụm canh đậu đỏ ngọt ngào, ngon đến rùng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận