Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 649: Dai Lao GiaLam 1

Chuong 649: Dai Lao GiaLam 1Chuong 649: Dai Lao GiaLam 1
Huynh trưởng của tiên hoàng tổng cộng có ba người nhi tử, trong đó trưởng tử cũng là nhi tử của chính phi, đương nhiên sẽ làm thái tử kế thừa ngai vàng.
Chỉ là nhi tử dòng chính này từ nhỏ đã yếu đuối, từ nhỏ đã uống quá nhiều loại thuốc, ngấm vào thân thể nên không thể trị quốc được.
Trước khi Cảnh Nguyên Đế qua đời, ông giao trưởng tử của mình cho đệ đệ mình, cũng chính là tiên đế, sắc phong cho đệ đệ làm Nhiếp chính vương, thay mặt ông giám sát đất nước.
Cảnh Huy Đế lên ngôi, cứ ba ngày lại lâm bệnh, nước địch nhìn chằm chằm Đại Chu như hổ rình mồi, liên tục phát động chiến tranh ở biên giới.
Tiên đế lúc đó còn là Nhiếp chính vương, đã thay mặt hoàng đế ra trận, chinh Nam phạt Bắc, mang lại hòa bình cho thiên hạ.
Cảnh Huy Đế sức yếu, không có như tử nối dõi, cũng không chịu thu nhận nữ nhân nào bên mình, trước khi băng hà đã hạ chiếu chỉ để hoàng thúc mình là Nhiếp chính vương kế vị ngai vàng.
Thái hoàng Thái hậu chính là phi tân của Cảnh Huy Đế, lúc đó Cảnh Huy Đế đã như đàn cạn dầu nên nàng ta được đưa vào cung coi như để xung hỉ cho Hoàng đế.
Chưa từng nghĩ rằng, chỉ trong vòng vài ngày Cảnh Huy Đế đã qua đời.
Năm đó, nàng vừa mới mười ba tuổi, hiển nhiên là một tiểu cô nương cái gì cũng không hiểu, ngơ ngơ ngác ngác mà thành Hoàng hậu, ngay cả viên phòng cũng chưa làm, lại ngơ ngơ ngác ngác trở thành Thái hậu.
Tiên đế làm hoàng đế được hai năm rồi cũng cưỡi hạc về trời, Tứ hoàng tử lên ngôi và trở thành hoàng đế, là Thánh thượng hiện tại - Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế đã trị vì mười bảy năm, lòng đầy tham vọng, trị quốc đâu ra đấy, nhưng Thái hậu mới ngoài ba mươi mà thôi.
"Thái hoàng Thái hậu!"
Bên kia chợt vang đến một âm thanh nũng niu một cô nương mặc váy tiên váy tiên lụa hồng dài thướt tha, buộc eo bằng lụa mỏng chạy ra khỏi Điện Kỳ Lân.
Vì tiếng gọi của nàng, cỗ kiệu phượng hoàng của Thái hậu đã dừng lại.
Tôn công công tiếp tục giải thích với Tô Tiểu Tiểu: "Đó chính là quận chúa Linh Tê, người được Thái hậu vô cùng yêu quý.'
Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng, sau đó nhìn về phía điện Kỳ Lân cách đó không xa, hỏi: "Nàng cũng tới đây học cùng công chúa sao?”
"Đúng vậy.' Tôn công nói.
Tô Tiểu Tiểu kỳ quái hỏi: "Hôm qua không thấy nàng ấy tới khảo thí." Tôn công công cười: "A, quận chúa Linh Tê không cần tham gia khảo thí, nàng có Thái hậu ban danh ngạch sẵn rồi."
Tô Tiểu Tiểu: "Ồ, ta hiểu."
Là người nhà cán bộ.
Tô Tiểu Tiểu lại nhìn vê phía quận chúa Linh Tê dáng vẻ lanh lợi.
Vì nàng ấy là người nhà cán bộ nên nàng phải nhớ hình dáng của nàng ấy.
Lúc này, Thái hậu ngồi trên kiệu phượng đã quay đầu lại, người nở một nụ cười dịu dàng với quận chúa Linh Tê.
Sắc mặt của Tô Tiểu Tiểu đột nhiên trở nên bất động.
Khuôn mặt này...
Nàng chớp chớp mắt, muốn nhìn kĩ lại lần, nhưng quận chúa Linh Tê nghịch ngợm hoạt bát đã đi vòng ra phía trước của kiệu phượng, Thái hậu cũng quay đầu lại.
Tô Tiểu Tiểu ngơ ngác nhìn bóng lưng của Thái hậu.
Thái hậu làm nàng liên tưởng tới bà Lê?
Hoặc có lẽ đã lâu nàng không nhớ đến bà ấy, trong lòng cảm thấy có lỗi, đến mức thoáng thấy bóng dáng của bà trên nét mặt của một người xa lạ.
Chiếc kiệu dừng ở cổng điện Kỳ Lân, Tôn công công dẫn Tô Tiểu Tiểu đi vào phòng học rộng rãi sáng sủa.
Trong lớp có tám chiếc bàn dài, tổng cộng chia thành bốn hàng.
Hàng đầu tiên không có ai ngồi, nhưng ba hàng phía sau lại có hai cái bàn, bàn rất thấp, các thiên kim an tọa trên nệm bồ đoàn.
Tần Yên Nhiên ngồi ở hàng thứ hai bên trái, thiên kim Lãnh gia ngồi cùng hàng, nhưng không cùng bàn với Tần Yên Nhiên, cô ấy ngồi bên phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận